Táo có một biệt danh khác, The Megalomaniac – Kẻ rối loạn tính cách vĩ cuồng. Sự cường điệu qua những câu hát đem lại cho anh cảm giác vừa vặn cái tôi ngông cuồng của chính mình. Nhưng sâu thẵm bên trong vỏ bọc tự cao ấy, là một tâm hồn thủy tinh, nhạy cảm với tất cả những gì đang diễn ra. Táo mang một cảm quan nhạy bén của một người nghệ sĩ đại tài, mà cũng nhiều tổn thương.
Chúng tôi trò chuyện với Táo trong một buổi chiều sớm tại quán Hornbill. Anh xuất hiện trong một dáng vẻ trầm tư, sâu lắng. Bộ ria mép cho anh một nét tính cách hoài niệm, có chút dày dạn từ cách sống hay lối suy nghĩ. Và anh đúng như vậy thật. Nhưng mỗi khi cất lời, sự hồn nhiên đâu đó vẫn tràn ngập trong những câu nói của chàng nghệ sĩ. “Xin lỗi anh đến trễ, anh nhìn sai tên đường, cứ ngỡ là 58D Thảo Điền…”
Mỗi bài hát Táo viết lên, là một câu chuyện mà anh đi qua. Đó là từng khoảnh khắc anh lưu giữ trong suốt hành trình cuộc sống của mình. “Blue Tequila gắn liền với một khoảnh khắc gần đây của Táo, khi tôi có tình cảm với một người… Giữa phút giây ấy, món tequila vô tình xuất hiện. Táo ngày thường chỉ uống cocktail nhẹ nhàng. Nhưng hôm ấy là một ngày buồn, và tôi muốn trải nghiệm một điều mới mẻ. Sự trùng hợp của nhiều sự kiện đã thôi thúc Táo gìn giữ cảm xúc ấy qua âm nhạc.”
Tôi không ngừng phát triển âm nhạc của mình dễ tiếp cận hơn, cho khán giả động lực tìm hiểu sâu hơn dòng nhạc mà Táo theo đuổi.
Blue Tequila tiếp tục là lời giải bày nỗi buồn – chủ đề gắn liền với nghệ danh “Táo”. Ấy vậy, nỗi buồn lần này của anh rất khác. Đó là một cảm xúc sầu tư để hưởng thụ, để tận hưởng, chứ không còn chì chiết như trước. Bài hát, cùng EP Y?, là cột mốc đánh dấu một con người mới của Táo trong âm nhạc. Phá cách hơn, tiệm cận với công chúng hơn. Blue Tequila là một trong những bài hát khó khăn nhất đối với Táo. Tôi đã phải nói lời tạm biệt với nhiều producer từng làm việc trước đây trong suốt quá trình làm nhạc và đổi mới. Có những lúc tưởng chừng đã hài lòng, bài hát gợi mở cho tôi nhiều góc nhìn khác, và tôi lại cảm thấy chưa đủ. Khi ấy là giai đoạn khổ cực và khổ tâm với Táo. Tôi rất trân trọng những producer đã tích cực hợp tác dù không thành, nhưng để cho ra một sản phẩm âm nhạc tốt nhất, tôi cần phải đánh đổi.”
Táo bắt đầu chơi nhạc từ những năm 2010, khi rap vẫn là một thể loại lạ lẫm, hay thậm chí phản cảm với nhiều người. Ngày ấy, khi cộng đồng rap vẫn luôn là đấu trường nảy lửa giữa các rapper, Táo chọn cho mình một lối đi biệt lập với horror-core rap. Anh tìm đến nỗi buồn và niềm đau làm nguồn cảm hứng, đưa chúng thành cảm xúc chủ đạo qua các tác phẩm. Khoảng thời gian đầu, anh gây ấn tượng mạnh mẽ trong cộng đồng underground qua MV Tâm Thần Phân Liệt cùng nhiều hình ảnh gieo rắc nỗi sợ. Bài hát là một thể nghiệm thành công của Táo, nhưng nó lại quá thành công. Đến mức, mọi người bắt đầu nhận diện anh qua những dư chấn của Tâm Thần Phân Liệt.
Tôi là người không bao giờ chấp nhận những điều giống nhau. Mỗi ngày trôi qua với Táo đều phải là cảm giác mới mẻ.
Họ gọi nhạc anh là ma mị, đáng sợ. “Tôi rất không thích khi những từ ngữ như vậy gắn liền với quá nhiều bài hát của Táo. Điều ấy chứng tỏ, họ chưa thực sự hiểu rõ thông điệp tôi gửi gắm qua từng bài hát riêng rẽ. Chính vì thế, tôi không ngừng phát triển âm nhạc của mình dễ tiếp cận hơn, cho khán giả động lực tìm hiểu sâu hơn dòng nhạc mà Táo theo đuổi.” Đây không phải lần đầu Táo đón nhận ảnh hưởng không hay từ cộng đồng âm nhạc Việt Nam. Blue Tequila cũng từng phải hứng chịu những lời nhận xét khiếm nhã từ khán giả chỉ vì sự xuất hiện của một nữ nghệ sĩ đang gặp phải lùm xùm về chuyện đời tư.
Cuộc sống này vốn dĩ cho tất cả chúng ta đối mặt với những tình huống tương tự nhau. Nhưng điều làm nên khác biệt ở mỗi con người, chính là thái độ tiếp nhận.
Với Táo, đây là sự đối xử bất công với người nghệ sĩ, khi sản phẩm họ thực sự tâm huyết lại bị bôi bác bởi những câu chuyện bên lề. Hơn ai hết, Táo là người hy vọng vào tương lai của một cộng đồng âm nhạc văn minh: “Mình vẫn tự tin rằng, mọi người sẽ không còn đánh giá sản phẩm qua câu chuyện bên lề của người nghệ sĩ, mà chính từ sản phẩm, cũng như câu chuyện mà sản phẩm ấy mang theo.”
Theo anh, điều gì làm nên sự độc nhất của mỗi con người? Riêng với Táo, sự độc nhất ấy đến từ đâu?
Cuộc sống này vốn dĩ cho tất cả chúng ta đối mặt với những tình huống tương tự nhau. Nhưng điều làm nên khác biệt ở mỗi con người, chính là thái độ tiếp nhận. Những phản ứng khác nhau sẽ hình thành tính cách khác nhau. Thái độ sống sẽ quyết định bạn là ai, và phân biệt bạn khỏi những người khác.
Tôi là người không bao giờ chấp nhận những điều giống nhau. Mỗi ngày trôi qua với Táo đều phải là cảm giác mới mẻ. Đôi khi, điều đó khiến bản thân trở nên vô tâm, vì mình không gắn bó với một điều gì quá lâu, và sẵn sàng bỏ lại nếu đã hết hứng thú. Nhưng đó là thứ tạo nên Táo ngày hôm nay.
Một điều duy nhất Táo mong muốn thay đổi?
Cân nặng (cười)! Thật ra là sức khỏe. Cân nặng chỉ là một con số phản ánh tình trạng sức khỏe mỗi người. Trước đây, tôi là người phản đối kịch liệt vấn đề bodyshaming (xúc phạm bằng hình thể). Táo không chấp nhận một góc nhìn tiêu cực nào chỉ qua cơ thể của mình. Thế nhưng, một người bạn đã nói với tôi: “Tao ghét người mập không phải vì họ mập, mà là vì họ không biết chăm lo cho sức khỏe của bản thân!” Câu nói ấy đã thay đổi nhận thức của tôi hoàn toàn.
Một cơ thể ưa nhìn thực chất là thành quả của nhiều năm tháng tập luyện và sống có trách nhiệm. Đối xử tốt với cơ thể không chỉ mang lại lợi ích cho bản thân, mà còn là biết trân trọng những người luôn lo lắng cho chúng ta. Tôi không mong mình sẽ đẹp hơn, nhưng mỗi nỗ lực cải thiện cân nặng sẽ ảnh hưởng lớn đến sức khỏe của tôi, giúp tôi bền bỉ hơn trong những dự án dài hơi sắp tới.
Xin cảm ơn Táo vì những chia sẻ sâu sắc!
Lắng nghe và theo dõi các tác phẩm của Táo trên Spotify:
Đừng bỏ lỡ chuyên mục The Only Feature với sự góp mặt của:
Ưu đãi đặc biệt dành riêng cho ấn phẩm Men’s Folio Vietnam #3 – THE ONLY ISSUE:
- Giảm 15% khi đặt từ 5 ấn phẩm
- Giảm 20% khi đặt từ 10 ấn phẩm
Đặt ấn phẩm Men’s Folio Vietnam #3 – THE ONLY ISSUE tại ĐÂY.