Pride Month: Những giấc mộng Hè của tuổi hoa niên!
Music & FilmLifestyle

Pride Month: Những giấc mộng Hè của tuổi hoa niên!

Từ cảm xúc tinh khôi, rung động đầu đời đến những khắc khoải tuổi mới lớn, những tác phẩm dưới đây không chỉ đẹp, mà còn khắc họa chân thực chân dung thanh thiếu niên khi bước vào ngưỡng cửa tình yêu!

Monster (2023)

Phim coming-of-age thuộc thể loại phim vừa khó vừa dễ, dễ vì sẽ không mưu cầu quá nhiều drama hay tình tiết giật gân, quá đà… nhưng khó thì đòi hỏi độ tinh tế, tài tình trong cách dẫn dắt câu chuyện sao người lớn khi xem, hay những khán giả đủ tuổi khi xem có thể cảm nhận được thông điệp ẩn chứa đằng sau đó. Với Hirokazu Kore-eda – nhà làm phim tài năng đến từ Nhật Bản, bài toán có vẻ dễ giải với chính anh thông qua “Monster” từng thắng giải Queer Palm quan trọng tại LHP Cannes hồi năm ngoái. 

Đã từng có kinh nghiệm làm việc với các diễn viên nhí, Hirokazu Kore-eda không khó đi sâu vào tâm trí trẻ thơ qua hình ảnh hai cậu nhóc cấp một Minato và Yori cùng các cung bậc cảm xúc không thể ngờ tới. Minato và Yori đều xuất thân từ gia đình trung lưu, cuộc sống không hạnh phúc bên gia đình… dần đẩy hai đứa trẻ vào thế giới riêng, nơi chúng tưởng tượng ra mọi thứ đều tốt đẹp hơn thực tại.

Có người cho rằng “Monster” không phải về tình yêu hai đứa trẻ, nhưng điều đó không quá quan trọng bởi tình yêu là muôn hình vạn trạng, hơn thế nữa hai cậu nhóc quá ngây thơ để có thể định nghĩa về tình yêu dành cho nhau, mà chúng tượng hình như sự quan tâm, săn sóc dành cho nhau. Người xem có thể hiểu phim theo cách riêng, song tinh ý một chút sẽ nhận ra các chi tiết được Hirokazu Kore-eda cài cắm, giúp “Monster” chinh phục nhiều đối tượng khán giả từ dị tính, song tính đến đồng tính… 

Mang nhan đề “Monster”, bộ phim tuyệt nhiên không xuất hiện bất kì… quái vật nào cả, song nó không phải tác phẩm kết thúc có hậu. Ngược lại, càng về cuối, phim mang tới nhiều nuối tiếc cho khán giả, cho chính nhân vật ở lại… để tự vấn lương tâm xem chúng ta đã làm gì sai, để đẩy những đứa trẻ vào đường cùng. Tuy “Monster” là một phim buồn, song nó quan trọng trong dòng chảy Queer Cinema nơi mà chúng ta vẫn luôn tranh luận để thế giới bớt đi định kiến…

The Way He Looks (2014)

Đại diện thú vị đến từ Brazil – nền điện ảnh chủ yếu khai thác các đề tài tâm lý xã hội hoặc tội phạm phức tạp, tuy nhiên lại sở hữu một trong những phim coming-of-age hay nhất thế giới Queer Cinema. Dựa theo phim ngắn “I Don’t Want to Go Back Alone” ra đời năm 2010, đạo diễn trẻ Daniel Ribeiro tiếp nối câu chuyện khiến anh đau đáu bằng một bản phim truyện dài 96 phút, đưa người xem bước vào thế giới tuổi học trò đáng yêu của các cô cậu thanh niên cấp hai… 

Ở đó, Leonardo – cậu học sinh khiếm khuyết mắt nhìn nhưng may mắn có được cô bạn thân Giovana hàng ngày đều chịu khó dẫn bạn về đến tận nhà dù Leo đã quen thuộc con đường từ nhà đến trường. Tuy có Giovanna bên cạnh song Leo vẫn không thể thoát khỏi vòng vây chế nhạo từ bạn bè, đặc biệt là những cậu con trai tinh nghịch, khiến Leo luôn rơi vào tình cảnh dở dở cười. Chỉ tới khi cậu gặp được “cứu tinh” đời mình là Gabriel thì câu chuyện mới chính thức bắt đầu… 

Bằng thủ pháp điện ảnh đơn giản song hiệu quả, Daniel Ribeiro nhanh chóng chiếm cảm tình người xem bằng những lát cắt gần gũi, quen thuộc, khiến các nhân vật ít nhiều có được sự đồng cảm nơi người xem. Câu chuyện tình hoa niên giữa Leo và Gabriel – cậu học sinh lém lỉnh nhưng không kém phần sâu sắc, diễn ra tự nhiên, dễ chịu. 

Nếu “Monster” khiến người xem đặt ra loạt câu hỏi, thì ngược lại “The Way He Looks” xoa dịu mọi nỗi lo âu, ưu phiền để đưa người xem hướng tới cái thiện, hàn gắn tinh thần. Tác phẩm cũng mượn cái kết đầy hi vọng và lạc quan để phần nào tô đậm cho niềm tin và hy vọng vào tình cảm thuần khiết của những con người trong cộng đồng LGBT+

The Mudge Boy (2003) 

Trước khi trở thành gương mặt triển vọng ở Hollywood với “Into The Wild” khắc họa hình tượng kẻ du mục đi tìm mục đích sống, Emile Hirsch từng thủ vai chính trong phim độc lập chỉ có 800,000 USD kinh phí là “The Mudge Boy” của đạo diễn Michael Burke. Phim dựa trên phim ngắn “Fishbelly White” của chính Burke và từng gây tiếng vang trong tuyển tập phim ngắn “Boys Life” đình đám một thời với khán giả trong cộng đồng LGBT+.

Ở bản phim truyện dài, “The Mudge Boy” vẫn thành công khi đem tới những cảm xúc bức bối khó tả, xoay quanh cậu bé đáng thương Duncan Mudge và kí ức khó quên về tuổi thơ và hành trình trưởng thành. Không như những phim Queer khác, Duncan là cậu bé không có ngoại hình bắt mắt, tính tình lầm lì ít nói, thoạt trông khá lập dị. Tuy nhiên khó trách Duncan khi hàng ngày cậu phải sống với người bố hà khắc, chứng kiến sự ghẻ lạnh của ông sau cái chết của vợ – tức mẹ Duncan. 

Duncan sống khép kín và chỉ làm bạn với… những chú gà – công việc hàng ngày của cậu, chỉ đến khi Duncan gặp được Perry – gã thanh niên lớn hơn cậu vài tuổi, ăn chơi lêu lỏng… Duncan mới bắt đầu… chịu mở lòng. Từ cảm xúc thích thầm, Duncan nhanh chóng bày tỏ tình cảm với Perry dù biết Perry không có hứng thú với những cậu con trai. Ôm mối tình đơn phương nhưng câu chuyện của Duncan chưa dừng lại ở đó, mọi bế tắc vẫn chực chờ phía trước…

Phong cách làm phim có phần lãnh đạm của Michael Burke có thể khiến người xem hơi khó tiếp cận, tuy nhiên diễn xuất của Emile Hirsch đã giúp cho người xem bị chinh phục bởi nhân vật Duncan đáng thương, gần như rơi vào ngõ cụt vì không ai hiểu được mình. Ở cảnh kết, “The Mudge Boy” thật sự đã chiếm được điểm cộng nhờ cách xây dựng nhân vật đầy tinh tế, khó quên. 

Summer of 85 (2020)

Được dàn dựng dưới nhãn quang độc đáo của đạo diễn François Ozon – một đạo diễn công khai giới tính và cởi mở với mọi đề tài về bản dạng giới thông qua chiều dài sự nghiệp đáng hấp dẫn. Ozon luôn tiếp cận đề tài theo lối riêng, anh chọn cho mình bối cảnh mùa Hè nên thơ ở Normandy cổ kính của nước Pháp, nơi hoàn hảo cho câu chuyện sặc mùi gợi tình nhưng không kém phần bi thương…

Dựa theo tiểu thuyết “Dance on My Grave” phát hành năm 1982, không khí trong phim giữ nguyên hơi thở thập niên 80s, các cô cậu thanh niên phơi phới trong những trang phục gọn gàng, khoe cơ thể khỏe khoắn… Tất cả đều đang nghỉ Hè và tận hưởng cái nắng, gió và biển xanh trải dài. Alexis – thiếu niên 16 tuổi ưu tư đang lầm lũi một mình vì không có đôi có cặp, bỗng gặp được định mệnh cuộc đời là David – 18 tuổi, nổi loạn và thích chinh phục… 

Cả hai nhanh chóng rơi vào lưới tình, tuy nhiên tính cách cả hai quá khác biệt nên dần xảy ra mâu thuẫn. Trong khi Alexis yêu đương thủy chung thì ngược lại David thích… phiêu lưu tình ái, theo đúng hình tượng lần đầu anh xuất hiện. Bất ngờ xảy đến, khiến cho cuộc sống Alexis thay đổi một lần nữa, nhưng nó cũng khiến chàng trai trẻ trưởng thành và nhìn đời sâu lắng hơn… 

Bên cạnh yếu tố gợi tình, sức hút của “Summer of 85” đến từ hai diễn viên trẻ đẹp Félix Lefebvre và Benjamin Voisin. Với khán giả đơn thuần, bấy nhiêu yếu tố đã đủ thuyết phục họ xem phim. Nhưng Ozon còn cho khán giả nhiều hơn thế: các cú twist, tính giật gân và cường điệu hóa, mang tính trào phúng… khiến tác phẩm có câu chuyện bình thường trở nên không tầm thường.

Boys (2014)

Với tựa đề gốc là “Jongens” – bộ phim đến từ Hà Lan vốn chỉ là một tác phẩm nhỏ, làm cho truyền hình chứ không tham vọng chiếu rạp. Tuy nhiên, thành công của phim đã giúp nó vươn xa khỏi quốc gia sản sinh ra nó: phim được phát hành tại vô số quốc gia trước khi tham dự các LHP và sau đó chiếu trực tuyến trên các nền tảng lớn như Netflix, Prime Video…

Nội dung của “Boys” cực kì đơn giản: thiếu niên Sieger là vận động viên điền kinh triển vọng, nỗ lực được thi đấu cấp tỉnh, làm vui lòng bố sau khi cả gia đình cậu rơi vào trầm mặc vì sự ra đi của mẹ. Cuộc sống của Sieger trôi qua thầm lặng cho đến khi cậu nhận được sự quan tâm từ Marc – một trong bốn thành viên được tuyển chọn cùng Sieger để tranh vị trí thi đấu. 

Không có quá nhiều kịch tính, cao trào và những cảnh nóng, hoặc gây sốc… “Boys” cứ thế nhẹ nhàng, len lỏi vào tâm trí người xem, bởi sự chân thành đến từ câu chuyện, thoại, diễn xuất và khung cảnh mê hoặc lòng người của một thị trấn êm đềm, giữa mùa Hè hoang hoải. 

Người xem khó có thể đòi hỏi câu chuyện độc đáo, khác lạ, nhiều bất ngờ… khi được khỏa lấp bằng cảnh các thanh niên đạp xe qua những cánh rừng xanh mướt, thả mình xuống làn nước trong xanh. “Boys” giống như một kí ức đẹp, tuyệt nhiên chỉ có yên bình mà vẫn làm con tim người xem khắc khoải. 

Ảnh: Tổng hợp
 

Related Article