Phỏng vấn độc quyền: Travel Blogger Trần Đặng Đăng Khoa – Người đuổi theo nghìn mặt trời
Feature

Phỏng vấn độc quyền: Travel Blogger Trần Đặng Đăng Khoa – Người đuổi theo nghìn mặt trời

Travel Blogger, vòng quanh thế giới, xe máy. Đó là những từ khóa mà chúng ta sẽ ngay lập tức nghĩ đến khi nghe cái tên travel blogger Trần Đặng Đăng Khoa. Trong thập kỷ trước, anh luôn rong ruổi trên các nẻo đường, rượt theo giấc mơ của mình. Mãi đến thời kỳ ngưng đọng trong năm vừa qua, chúng tôi mới có thể gặp được anh để hiểu thêm về kẻ du hành này.

Chúng tôi gặp nhau tại một quán cà phê sân vườn chan hòa ánh nắng ở quận 4. Ấn tượng đầu tiên về Đăng Khoa chính là sự cô độc phảng phất trong dáng vẻ. Dù ở giữa nơi đông người, anh vẫn như đang lạc lối trong tâm trí của mình. Có một lần, anh cho người bạn quá giang. Người ấy vừa xuống xe có việc, anh đã rồ ga đi mất, không nhớ rằng có một người bạn đi cùng. Anh bảo, mình đã quen rồi. Sau 1111 ngày rong ruổi khắp thế giới, cái sự “một mình” nó ăn vào máu anh như một thói quen.

Thi thoảng, anh lại hối hả kiểm tra xem đồ đạc của mình có đang ở đúng chỗ không. Khi thì anh tìm bật lửa, khi thì là điện thoại trong khi lẩm bẩm câu thần chú “tìm đồ” “Laptop Bóp Tiên Điện Thoại… Tôi nhớ, anh từng tâm sự trên mạng xã hội rằng đi du lịch một mình luôn phải trong trạng thái đề cao cảnh giác. Dù đang ở quê nhà, anh vẫn vác theo chiếc balo chứa đầy đủ mọi thứ. Trái ngược với các hình ảnh đầy màu sắc của từng chuyến đi mà anh cho chúng ta thấy, việc thực hiện nó đòi hỏi anh phải đánh đổi quá nhiều.

Vì cuộc đời là những chuyến đi 

“Tôi mơ ước một căn nhà kiếng giữa rừng cây ở Đà Lạt”, anh thì thầm. Thật khó để tưởng tượng việc Đăng Khoa sẽ một ngày chịu kết thúc cuộc hành trình của mình. Đăng Khoa đi không chỉ đơn thuần để kiếm tiền. Một số người trong chúng ta đã được định là sẽ đi du lịch mãi mãi, nhìn thấy các thành phố khác, cuộc sống khác và những linh hồn khác. Anh là một người như thế: “Tôi cứ đi mãi không dừng được”.

Lẽ sống của kẻ du hành

Khi dịch ập đến, Đăng Khoa đang ở châu Phi. Phải nhờ rất nhiều sự giúp đỡ, anh mới có thể trở về nước. Chuyến đi này đã thay đổi suy nghĩ của anh. Bỗng chốc, anh nhận ra trần đời không có gì là vĩnh cửu, không có gì là tuyệt đối. Mọi thứ chỉ là tương đối. Đúng người này, sai người kia. Chẳng có định nghĩa nào về hạnh phúc chẳng có thứ được gọi là hạnh phúc tối thượng là gì. Làm sao chúng ta có thể thoát khỏi vòng lẩn quẩn cuộc đời? “Lẽ sống của tôi là không có lẽ sống gì”, anh kết luận.

Mới vừa đây, anh lại khiến cộng đồng mạng xôn xao vì là người chơi đầu tiên trong lịch sử Ai Là Triệu Phú quyết trả lời đến câu 15. Mọi người trầm trồ vì những người chơi trước đều chọn dừng chân để bảo toàn số tiền thưởng 63 triệu. Nhưng những người hiểu anh sẽ biết, đây chính là tính cách của Đăng Khoa. Cũng như khi anh quyết định rời bỏ công việc của mình để đi khắp thế giới, anh không muốn hối hận.

“Trước sau gì tôi cũng chết. Sao lại làm việc bản thân hối tiếc? Cuộc đời mình tới đó thì tới.Tôi cứ làm trọn vẹn phần của mình. Được là được. Nó khác với câu chuyện lí trí hay tình cảm. Tôi luôn làm theo suy nghĩ của mình, không làm theo lời nói của người khác”.

Người theo đuổi nghìn mặt trời

Chính cái bản tính ngang tàng, dám nghĩ đó đã khiến Đăng Khoa trở nên khác biệt hơn hết thảy chúng ta, không phải sao? Tựa đề “Người đuổi theo nghìn mặt trời” bắt nguồn từ việc anh lên đường theo đuổi giấc mơ của mình. Mặt trời ngoài việc tượng trưng cho thành công, còn mang ý nghĩa khát vọng và hoài bão. Trần Đặng Đăng Khoa còn làm nhiều hơn thế nữa. Anh đang thực hiện giấc mơ cho hàng ngàn người dõi theo anh, đi đến những nơi họ muốn đi, làm những việc mà họ không dám làm. Từ đó, anh truyền cảm hứng để họ có thêm dũng khí, đuổi theo “mặt trời” của riêng mình.

Story: Khánh An
Ảnh: RABHUU Studio
Trợ lý: Đặng Minh Hoàng

 

 

Related Article