Không Đường: Quang Minh – Cốt lõi của sáng tạo là tưởng tượng và tự do
Business

Không Đường: Quang Minh – Cốt lõi của sáng tạo là tưởng tượng và tự do

Vouloir c’est pouvoir (Muốn là được) đã luôn là kim chỉ nam cho Giám đốc sáng tạo Nguyễn Phạm Quang Minh trong suốt hành trình theo đuổi đam mê của mình.

Bạn có thể biết đến Quang Minh với nhiều tên gọi: Giám đốc sáng tạo tại ZEROZ Productions, Illustrator, vocallist của ban nhạc Razor Leaf, đồng sáng lập thương hiệu streetwear Headless hay thậm chí là bố của Hehe và Hiuhiu. 

Xin chào anh Minh, đâu là hình thức đầu tiên của sáng tạo mà anh tiếp xúc?

Chắc là các bộ truyện tranh và video game mà tôi tiếp xúc lúc nhỏ. Tôi luôn có một thế giới tưởng tượng riêng trong đó các chi tiết, hình ảnh, nhân vật, câu thoại đều có chất liệu từ những bộ truyện trang 3000Đ/cuốn lúc đó.

Các sáng tạo của anh thường lấy cảm hứng từ đâu?

Từ trí tưởng tượng của tôi. Tôi vẫn hay trả lời các câu hỏi về sáng tạo là thật ra tôi không có đang làm gì lớn lao về việc sáng tạo cả, tôi chỉ đang chơi với thế giới tưởng tượng của mình thôi.

Theo anh, đâu là cốt lõi của sự sáng tạo?

Đối với tôi là sự tự do và trí tưởng tượng. Sáng tạo hình như vẫn còn nhiều quy tắc, tôi hay nghe “quy tắc để sáng tạo tốt, 5 bước để trở nên sáng tạo…” nhưng sự tưởng tượng là không giới hạn và hoàn toàn tự do. Tự do còn là tự do khỏi nỗi sợ: sợ sai, sợ bị đánh giá, sợ xấu, sợ bị chê.

Đã làm trong ngành sáng tạo suốt 10 năm, anh nghĩ đâu là điều mà nhiều bạn trẻ Việt hay hiểu lầm về sáng tạo?

Tôi thấy mình chưa là ai và chưa làm được gì to lớn để có thể đứng ra nhận xét một cộng đồng trẻ. Tuy nhiên, tôi thấy các bạn trẻ khá sáng tạo đấy chứ. Nhiều xu hướng, nhiều ý tưởng quá hay trong các năm gần đây đến từ các bạn trẻ, thậm chí là rất trẻ.

Tuy nhiên, tôi nghĩ hiểu lầm căn bản nhất mà ai cũng gặp phải khi nghĩ về sáng tạo đó là nó phải liên quan đến “nghệ thuật”. Đối với tôi, sáng tạo là khả năng thiên bẩm của tất cả mọi người và có thể ứng dụng nó vào tất cả các lĩnh vực từ ăn mặc, cách làm việc, cách kể chuyện,… Những khuôn khổ xã hội, những định kiến làm người ta không dám sáng tạo nữa dẫn đến việc mất dần phản xạ này. Vì vậy, tôi nghĩ chỉ cần tưởng tượng nhiều hơn và giải phóng mình khỏi các nỗi sợ để có được tự do thì ai cũng có thể sáng tạo được, bằng cách này hay cách khác.

Được biết, anh còn là giọng ca chính của ban nhạc Razor Leaf. Âm nhạc ảnh hưởng đến các sáng tạo và phong cách cá nhân của anh thế nào?

Tôi nghe và theo đuổi nhạc Rock, dòng punk/hardcore/metalcore và tinh thần cốt lõi của những dòng nhạc này đối với tôi là sự tự do. Tự do chơi loại nhạc của mình – tự do viết những gì mình thích, tự do thể hiện thái độ của mình và tự do khỏi các khuôn khổ. Tự do là kim chỉ nam trong hành trình chơi đùa với trí tưởng tượng của tôi nhưng không phải là âm nhạc ảnh hưởng đến mình mà vì tôi yêu tự do nên mới chọn chơi nhạc và chơi dòng nhạc này. Tuy nhiên, ban nhạc của tôi đang lo lắng cho cuộc sống gia đình cơm áo gạo tiền quá nên đang tạm dừng, không biết khi nào thì tập lại được nữa!

Tôi thấy hình xăm cũng là một sở thích của anh. Anh có thể chia sẻ về ý nghĩa của một hình xăm quan trọng đối với mình không?

Tôi xăm hình đầu tiên năm 19 tuổi. Lúc đó, tôi cũng nghĩ phải xăm một hình gì đó thật ý nghĩa nhưng lại nghĩ thế thì bị gò bó trong cái định kiến quá nên thôi kệ. Tôi tìm một concept đẹp (Maori), vẽ lại theo ý mình và tự tìm tòi về ý nghĩa (không biết đúng không nữa) rồi xăm thôi. Từ đó, tôi thì thích gì xăm đó, vẽ được gì thấy đẹp thấy hợp thì cứ bổ sung thêm vào. Quan niệm của tôi là xăm gì cũng được miễn là nhìn vào đừng chán là được.

Hình xăm có ý nghĩa đối với tôi là hai cái logo Ai và Photoshop trên tay phải. Lúc đó, tôi đang học biên phiên dịch tiếng Pháp, cũng là ngành mẹ muốn tôi theo. Dù sắp tốt nghiệp rồi nhưng tôi thì đang tự học và muốn làm thiết kế đồ họa (Graphic designer), tôi xăm đại logo lên tay để khẳng định quyết tâm và luôn nhắc mình phải theo nghề đến cùng.

Được biết, anh đã theo học tiếng Pháp từ năm 6 tuổi. Vậy đâu là câu tiếng Pháp mà anh tâm đắc nhất?

Vouloir c’est pouvoir : Muốn là được

Được tiếp xúc với tiếng Pháp sớm như thế, liệu văn hóa và thời trang của Pháp có ảnh hưởng gì đến anh không?

Không một tí nào! Tôi thích phong cách cyberpunk và có liên quan đến ninja. Định nghĩa thời trang với tôi vẫn còn khá xa lạ, vì tôi có trong ngành đâu và cũng không tìm hiểu gì nhiều. Tôi đang chơi với thế giới tưởng tượng của mình và thể hiện nó thông qua áo quần thôi. Còn nhìn ở ngoài thấy thương hiệu hay món đồ nào “hợp nhãn” với phong cách tưởng tượng của bản thân thì tôi bỏ vào mớ “từ vựng trời trang” để tham khảo.  Chỉ thế thôi!

Đâu là các mangaka hay bộ manga có ảnh hưởng đến phong cách và góc nhìn của anh? Vì sao?

Để xem… Mỗi lĩnh vực yêu thích thì tôi có một bộ kinh điển:

Bóng rổ thì Slamdunk, khỏi nói thời của tôi thì đứa nào chơi bóng rổ mà không thích. Đối với tôi, đấy là bộ truyện thể thao “thực” nhất vào thời điểm bấy giờ.

Naruto, vì đồ đẹp và ngầu quá. Tôi thấy nó cũng khá cyberpunk một cách rất Nhật Bản. Đây là bộ truyện ảnh hưởng đến tôi nhất khi bắt đầu làm Headless.

Dr Slump, vì thế giới tưởng tượng của nó quá vô hạn. tôi vẫn xem đi xem lại nhiều lần bộ này và lần nào cũng ngạc nhiên về trí tưởng tượng và hài hước của Akira ToriYama.

Còn lại thì tôi thích truyện của Tezuka lắm và rất hay xem đi xem lại những bộ của tác giả này vì concept của ông rất hay, đi trước thời đại và nhiều triết lý đáng suy nghĩ.

Hiện tại, anh đã làm việc ở lĩnh vực sáng tạo, âm nhạc và cả thời trang. Anh đã có dự định sẽ thử sức với điều gì tiếp chưa?

Tôi luôn ước mơ được làm mỹ thuật một cách nghiêm túc, nghĩa là được được học và thực hành tất cả các lĩnh vực khác nhau của loại hình nghệ thuật này như hội hoạ, điêu khắc…

Anh nghĩ vì sao lại nhiều người yêu mến và theo dõi mình như thế?

100% là vì gia đình và đặc biệt là con tôi. Trước đó thì chẳng ai biết tôi là ai cả!

Xin anh hãy cho biết một số bí quyết để xây dựng thương hiệu cá nhân trên mạng xã hội?

Cái này thì tôi không làm gì cả, mọi thứ của tôi rất “organic”, nhưng keywords của tôi khi làm gì đó trên mạng xã hội là: sống thật, nói những gì mình biết, tích cực, vui vẻ cố hài hước khi có thể, tử tế và chân thành.

Cả hai vợ chồng anh đều là những influencer với lượt theo dõi cao. Thế anh nghĩ gì về sự nổi tiếng?

Uhm… nổi tiếng mang lại nhiều quyền lợi nhưng trách nhiệm thì gấp đôi. Nếu không thực hiện tốt trách nhiệm của người nổi tiếng thì tôi không xem trọng lắm.

Trách nhiệm của người nổi tiếng đối với tôi là phải chia sẻ, giúp đỡ và tạo cảm hứng tích cực cho người theo dõi của mình một cách tử tế và chân thành nhất.

Tuy nhiên 100%, tôi không phải là người nổi tiếng. Tôi nghĩ là mình chỉ có những người đồng cảm với câu chuyện của mình thôi. Nếu như vậy thì đó là điều tuyệt vời nhất đấy! Bởi vì tôi chưa từng cố gắng để nhiều người biết về câu chuyện của mình. Tôi luôn làm mọi thứ mình thích một cách tự do nhất nhưng đâu đó vẫn có những người thích, được truyền cảm hứng và đồng cảm. Tôi rất cảm kích và luôn cảm thấy may mắn vì điều này.

Xin cảm ơn anh Quang Minh rất nhiều.
Bài viết nằm trong ấn phẩm Men’s Folio Vietnam #5 – The Wet Summer Issue. Đặt mua ấn phẩm để khám phá nhiều nội dung thời trang khác tại ĐÂY.
 

Related Article