Home Modern Collectible Gương mặt trang bìa Trần Ngọc Vàng: “Càng lớn tôi càng sợ thời gian”
Năm chảy tháng trôi, bản thân mỗi người cũng không ngừng vận động và thay đổi. Đại diện cho thế hệ diễn viên trẻ, diễn viên Trần Ngọc Vàng cho thấy sự chuyển động không ngừng, để tiến về phía trước với nguồn năng lượng rực cháy và ngày càng vững vàng hơn.
Tôi là một người làm nghệ thuật rất may mắn. May mắn đầu tiên là được gia đình ủng hộ, sau tốt nghiệp lại may mắn được nhận một vai diễn điện ảnh và tiếp nối là loạt các dự án tầm cỡ khác. Nói cách khác, tôi được làm việc và học hỏi rất nhiều từ các bậc tiền bối, có thêm nhiều mối quan hệ tốt trong cuộc sống, được sống trong một gia đình đầy tình yêu thương và hạnh phúc.
Nhưng một may mắn mà tôi khá tự hào là từ khi còn là sinh viên Trường Đại học Sân khấu – Điện ảnh Thành phố Hồ Chí Minh, tôi đã biết đặt ra cho mình những mục tiêu, định hình cho mình phong cách làm việc, cũng như mong muốn được cọ xát với thật nhiều thể loại và vai diễn.
Song song đó, tôi luôn ý thức và tự đặt ra cho bản thân một châm ngôn sống và làm nghề nghiêm túc – Hãy sống thật chân thành và bạn sẽ nhận lại sự chân thành. Những kỳ vọng mình hướng tới phải đi đôi với trách nhiệm, trách nhiệm trong việc mình làm, cách ứng xử, và lời mình nói.
Tôi học cách sống và làm nghề thật tử tế, đức hạnh, máu lửa và nghiêm túc như những tiền bối đi trước, và tôi luyện mỗi ngày để hướng đến những giá trị hoàn hảo, giá trị cốt lõi của con người – chân-thiện-mỹ.
Tôi mong mỗi ngày mỗi giờ mình hiểu chuyện hơn một chút, biết nhiều hơn một chút, học thêm được nhiều điều hay, chân thành hơn một chút, kinh nghiệm hơn một chút, thiết thực hơn là giàu có hơn một chút, vì làm nghệ thuật mà có nền tảng tài chính tốt thì quả là một người làm nghệ thuật may mắn rồi.
Mỗi nhân vật là mỗi cuộc đời khác nhau, khác biệt hay không là do bản thân mình. Để làm cho nhân vật trong giấy có hình hài và xúc cảm là do tình yêu, nỗ lực vun đắp, và khám phá của mỗi diễn viên. Kinh nghiệm và vốn sống cũng là một phần quan trọng trong quá trình hóa thân vào nhân vật, càng tích lũy nhiều thì nhân vật càng có chiều sâu hơn. Tôi luôn nỗ lực để có thể trở thành một diễn viên đa dạng và linh hoạt, nhưng có thể là diễn xuất của mình đôi khi chưa đủ khéo, tinh tế để làm bật lên được sự khác biệt. Nhưng kỳ thực, tôi nhận thấy những vai mình đảm nhận đều khác nhau, chủ đề và thể loại phim cũng khác.
Có một chút kỳ lạ là những vai diễn, thể loại phim mà tôi chưa trải nghiệm qua lại mang đến một sự hấp dẫn rất lớn. Sau mỗi dự án, tôi luôn mong mình sẽ sâu sắc hơn và trên hết luôn hy vọng bản thân sẽ không bao giờ đánh mất sự rung cảm thuần khiết của một diễn viên.
Khao khát của tôi là nhận được sự yêu thương và đồng cảm của khán giả. Tôi từng có khoảng thời gian nhận được rất nhiều bình luận rất tiêu cực và nặng nề, khiến tôi rất sốc, tổn thương và rất buồn. Nhưng thay vì nhụt chí, tôi xem đó là sự khích lệ tinh thần “thương cho roi cho vọt”, đôi khi đó là sự khiển trách cần thiết, nhắc mình phải biết đốc thúc bản thân, không ngừng trau dồi học hỏi và cần lựa chọn kịch bản thật kỹ càng.
Tôi lấy làm biết ơn khi được sống với nghề diễn và làm giàu bằng nghề diễn. Nếu bạn không sinh ra trong một gia đình giàu có vậy thì gia đình giàu có đó phải sinh ra từ bạn.
Năm học lớp một tôi xem nhiều băng đĩa cải lương lắm và cảm thấy bản thân thích được lên tivi, trở thành diễn viên. Không như những bậc cha mẹ khác, có những kỳ vọng muốn con cái phải đáp ứng, cha mẹ tôi luôn nói rằng: “Hãy làm những điều con thấy hạnh phúc, con hạnh phúc thì ba mẹ cũng hạnh phúc”. Thay vì thi ngành cơ khí địa chất chuyên ngành dầu khí như ban đầu, tôi chọn theo đuổi ước mơ ngày nhỏ.
Sự ủng hộ và niềm tin của ba mẹ khiến tôi quyết liệt hơn, vì tôi không muốn ba mẹ buồn. Kết quả trên cả mong đợi, năm đó tôi may mắn đậu thủ khoa đầu vào Trường Đại học Sân khấu – Điện ảnh Thành phố Hồ Chí Minh. Nhưng thật sự thì mãi đến năm hai, khi có cơ hội ghi hình và nhận được thù lao 500 ngàn đồng, tình yêu với nghiệp diễn mới nảy mầm. Bởi lúc đó tôi cảm thấy trân quý và sung sướng với đồng tiền mình làm ra từ chính cái nghề mình mơ ước.
Chắc chắn phải luôn trau dồi cho diễn xuất, tìm tòi và học hỏi những cái mới. Xem phim, đọc sách thật nhiều, trải nghiệm thêm nhiều điều mới lạ trong cuộc sống để có cho mình nhiều vốn sống hơn. Tôi là người nửa hướng nội nửa hướng ngoại nên phải học cách cởi mở, mở lòng và thoải mái với mọi thứ hơn, đến gần với khán giả hơn, cải thiện kỹ năng giao tiếp để tự tin trong những lần đứng trước công chúng, truyền thông, và nâng cao khả năng chọn kịch bản.
Càng lớn tôi càng sợ thời gian. Tôi luôn để tâm tới thời gian. Nó có thể biến mình thành người xấu, cũng có thể khiến mình trở nên tốt hơn; có thể cho mình nhiều mối quan hệ, cũng có thể cướp đi những mối quan hệ. Thời gian là thứ bắt tôi luôn phải chạy đua với nó. Ba mẹ tôi năm nay cũng đã lớn tuổi, tôi luôn ước mình có thật nhiều thời gian để ở bên gia đình, có thể đưa ba mẹ đi du lịch khắp nơi. Nhưng đây là lúc con trai ba mẹ cần phải kiếm thật nhiều tiền để báo hiếu với ba mẹ. Tôi cũng chưa nghĩ đến việc lập gia đình vì mình cũng chưa thật vững vàng.
Ngoài làm nghệ thuật, tôi ấp ủ có thể làm thêm một nghề tay trái khác, chẳng hạn như kinh doanh. Nó sẽ là một nguồn thu có thể giúp hỗ trợ tôi mỗi khi công việc diễn xuất không thuận lợi. Nhưng mỗi giai đoạn mà thời gian đưa ta đi qua, đều cho ta nhiều bài học ý nghĩa riêng. Tôi dần hiểu mình nên bớt sợ hãi hơn, học cách chấp nhận và tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc sống.
Người trẻ thì chắc chắn phải luôn tìm kiếm sự thành công rồi đúng không. Vậy thì “Hãy làm một người đi tìm thành công từ những sự khó khăn. Đừng để khó khăn biến mình thành một kẻ thất bại”. Khó khăn là chướng ngại, muốn không khó khăn thì hãy vượt qua chướng ngại.
Tôi muốn mình mãi vững chãi như xương rồng. Tôi sinh ra và lớn lên tại quê hương Phan Rang – Tháp Chàm tỉnh Ninh Thuận, một nơi nổi tiếng bởi nắng, gió, nhiều đồi cát, và xương rồng là loài cây đặc trưng của vùng địa hình này. Giữa nơi khô cằn, gió cát khắc nghiệt như vậy mà xương rồng vẫn luôn trụ vững và lớn lên mỗi ngày.
Trước đây tôi rất dễ bị ảnh hưởng tâm lý bởi những lần trượt casting, hay đọc những bình luận chê bai trên mạng, những điều tiêu cực khiến tôi cảm thấy buồn bã và suy nghĩ rất nhiều. Sau này nhìn lại chặng đường đã qua, tôi mới nhận ra bản thân nghệ sĩ phải học cách đón nhận cả những điều tích cực lẫn tiêu cực.
Những việc cần làm đang chờ tôi ở phía trước. Tôi đang học cách thích nghi với những tác động, những xoay chuyển của cuộc sống, để ngày càng ổn định và vươn lên sống rực rỡ trong thế giới nhiệm màu này.
Cảm ơn những chia sẻ của bạn.
MEN’S FOLIO, tạp chí quốc tế về thời trang và phong cách sống dành cho Quý Ông sành điệu, có bề dày hơn 25 năm kể từ ngày thành lập đầu tiên vào năm 1997 tại Singapore. Men’s Folio mang sứ mệnh quảng bá tài năng châu Á, cũng như xu hướng thời trang nổi bật nhất qua các mùa. Hiện ấn phẩm đã có mặt tại đa quốc gia, hoạt động mạnh mẽ ở các nước Đông Nam Á, và chính thức có mặt tại Việt Nam vào tháng 11/2020. Ấn phẩm Men’s Folio Vietnam hội tụ những bài viết tinh hoa, hình ảnh bắt mắt, giới thiệu những nhân vật danh tiếng của ngành công nghiệp thời trang và giải trí Việt Nam. Cùng cái nhìn tổng quan về xu hướng, thời trang và phong cách sống nổi bật nhất dành cho phái mạnh theo từng mùa/năm.
Copyright © 2024 Luxuo Media Vietnam. All Rights Reserved. Website Developed by Tony Toàn