Phỏng vấn độc quyền đoàn phim Pachinko (SS2): Sau chiến tranh và hòa bình, ta còn lại gì?
TrendsLifestyleMusic & Film

Phỏng vấn độc quyền đoàn phim Pachinko (SS2): Sau chiến tranh và hòa bình, ta còn lại gì?

Được chuyển thể dựa trên tiểu thuyết cùng tên của Lee Min Jin, “Pachinko” kể về một câu chuyện xoay quanh chiến tranh và hòa bình, tình yêu và sự mất mát, hy vọng và ước mơ của ba thế hệ trong một gia đình nhập cư người Hàn. Trong quá trình phát sóng mùa thứ hai, Men’s Folio Vietnam đã có cơ hội quý báu, khi là ấn phẩm duy nhất, đồng thời là một trong hai đơn vị truyền thông tại Việt Nam, phỏng vấn độc quyền với đoàn phim “Pachinko”. Từ những chia sẻ của nam diễn viên Lee Min Ho, nữ diễn viên Kim Min Ha, nam diễn viên Jin Ha và nhà sản xuất, biên kịch Soo Hugh, bạn đọc sẽ tiếp cận được tác phẩm ở nhiều phương diện, từ trải nghiệm của nhân vật, góc nhìn của diễn viên về nhân vật của họ, ngôn ngữ và cách biểu đạt của phim.

“Pachinko” kể về cô gái Kim Sun Ja (Kim Min Ha vào vai thời còn trẻ/Youn Yuh Jung vào vai lúc tuổi xế chiều) sinh ra và lớn lên tại Busan, Hàn Quốc – thời điểm quốc gia này nằm dưới sự cai trị của Nhật Bản. Cô đã đem lòng yêu một người đàn ông tên là Koh Hansu (Lee Min Ho). Khi cô phát hiện người mình yêu đã kết hôn với người phụ nữ khác cũng là lúc cô biết mình đã mang thai. Sun Ja cảm thấy cả thế giới như sụp đổ trước mắt mình. Lúc bấy giờ, một linh mục nhà thờ tên là Baek Isak (Noh Sang Hyun) đã “cứu” cô bằng cách kết hôn với cô. Cô và Baek Isak sau đó chuyển đến Nhật Bản và hạ sinh con của mình. Cuộc đời Sunja đã đi qua những cột mốc lịch sử đầy biến động của châu Á. Từ Nhật Bản đô hộ Hàn Quốc, chiến tranh thế giới thứ hai, chiến tranh Triều Tiên đến thời kì nhảy vọt kinh tế của Nhật Bản…

“Pachinko” khai thác sâu vào cuộc sống đầy thách thức của những người Hàn Quốc sống ở Nhật Bản vào thời điểm đó. Họ thường bị khinh thường, phân biệt đối xử và phải vật lộn để tồn tại.

LEE MIN HO 

“Tôi đồng cảm với Hansu, dù mức độ có thể khác nhau”

Xin chào Min Ho, anh diễn giải nhân vật của mình như thế nào ở mùa 2?

Tôi nghĩ Hansu trong phần hai là một người đã có nhiều khao khát hơn trong phần một, nên ham muốn của anh ấy vì vậy cũng trở nên mãnh liệt hơn. Đây là một người muốn ngày càng nhiều hơn dựa trên bản năng của con người. Đó là những gì tôi nghĩ về nhân vật này. Vì vậy, tôi đã cố gắng thể hiện anh ấy như một người không gì có thể ngăn cản, giống như một chuyến tàu cứ lao đi vun vút.

Hansu ở giai đoạn này đã trưởng thành hơn. Anh đã thiết lập nhân vật thế nào để thể hiện điều này, đồng thời anh có thấy mình trưởng thành cùng vai diễn không, với vai trò là một diễn viên? 

Tôi tập trung thể hiện nhân vật thay vì cố gắng đưa ra nhận định về nhân vật – thiện hay ác. Có một số điểm mà mọi người cho rằng điều đó thật phi đạo đức, hoặc làm sao anh ta có thể đưa ra những quyết định như vậy? Tuy nhiên, theo quan điểm của một người đang diễn vai của mình, tôi thấy rằng nó giống sự tuyệt vọng hơn, cố gắng sống sót, cố gắng bảo vệ bản thân, tôi nghĩ người này chỉ đơn giản là đang đưa ra quyết định cần thiết và hợp lý với anh ấy. Vì vậy, thay vì xem Hansu là một kẻ xấu, tôi sẽ nghĩ theo hướng anh ta như một người đang đưa ra quyết định cho đời mình.

Từ lúc đọc kịch bản “Pachinko”, tôi đã rất đồng cảm với anh ấy, mặc dù mức độ có thể khác nhau. Tôi cũng bắt đầu sự nghiệp từ khi còn rất trẻ và không am hiểu quá nhiều, tôi đã nhận được sự giúp đỡ của nhiều người ở giai đoạn đầu của sự nghiệp. Vì vậy, tôi cũng đã phải đấu tranh để tồn tại và tiến về phía trước. Ở một khía cạnh nào đó, tôi với anh ấy có nhiều chi tiết giao nhau. Trong quá trình song hành cùng Hansu, tôi cũng nhìn lại bản thân mình để nghĩ về mong muốn thực sự của mình ở độ tuổi này; và tôi đã trở nên thẳng thắn hơn với chính mình, điều đó tiếp thêm cho tôi nhiều năng lượng hơn. Tôi nghĩ chúng tôi đang trưởng thành cùng nhau, với những biên độ khác nhau, trong cuộc đời của riêng mình.

Khía cạnh nào trong tính cách của Hansu mà anh tập trung vào để khắc hoạ anh ấy trong suốt hai mùa? Đôi lúc anh ấy thể hiện sự quan tâm của mình, nhưng điều đó cũng không thể xoá đi sự lạnh lùng và tàn nhẫn vốn có? 

Tôi nghĩ rằng phần quan trọng nhất là tôi phải tập trung vào mục tiêu hoặc mong muốn thực sự của anh ấy. Tôi nghĩ rằng anh ấy đang cố gắng có thêm nhiều quyền lực, đó là một phương tiện, một cách để tồn tại. Anh ấy cảm thấy những gì mình thực sự cần là Sunja và con trai Noa. Kết quả là anh ấy có thể trông khá ngọt ngào và quan tâm; tuy nhiên, đến cuối cùng, tôi nghĩ rằng tất cả đều bắt đầu từ mong muốn hoặc sự tồn tại của anh ấy, rằng Hasu muốn giữ Sunja và Noa trong tầm mắt để kiểm soát.

Tôi tò mò về trải nghiệm đảm nhận vai diễn một người cha lần đầu trên màn ảnh của anh diễn ra như thế nào?

Cảm xúc đó là thứ mà tôi chưa từng trải qua, một người cha hay mối quan hệ giữa cha và con trai. Tôi đã xem rất nhiều phim tài liệu liên quan đến tình cảm gia đình, cũng như trẻ em và cha mẹ để chuẩn bị cho vai diễn. Thông qua đó, tôi cũng có cơ hội để suy nghĩ về cảm xúc này rất nhiều. Tôi nghĩ rằng đây có lẽ là kiểu trách nhiệm thuần khiết nhất mà một người có thể cảm thấy (và đón nhận) trong đời họ. Dù đang hoá thân thành một người khác trên màn ảnh, nhưng tôi rất chắc chắn về cảm xúc đó và nó thực sự tồn tại trong tôi.

KIM MIN HA

“Hansu và những gì thuộc về anh ấy, là điểm yếu của Sunja”

Đến thời điểm hiện tại, Min Ha nghĩ gì về nhân vật của mình? Chị ngưỡng mộ điều gì ở cô ấy?

Tôi hoàn toàn bị Sunja chinh phục trong cách cô ấy yêu thương và bảo vệ gia đình mình nhiều như thế nào, và cô ấy là người có một mục tiêu rất rõ ràng. Cô ấy có một niềm tin rất vững chắc vào bản thân, vì vậy tôi đã cố gắng biểu đạt tính cách này một cách rõ ràng và xuyên suốt trong cuộc đời của cô ấy. Nếu phải nói về điều tôi ngưỡng mộ ở Sunja thì đó sự độc lập, mạnh mẽ, không ngại cất tiếng nói khi cần thiết và có khả năng lan tỏa năng sức mạnh cho mọi người. Cô ấy tỏa ra một thứ ánh sáng riêng. Tôi đã học được rất nhiều điều từ Sunja về việc ra quyết định của cô ấy, cách cô ấy bảo vệ gia đình mình, đưa ra lời hứa và giữ lời hứa, đặc biệt là biết cách chờ đợi. Tôi nghĩ đó là bài học cuộc sống về việc chúng ta ý thức được khi nào nên kiên nhẫn chờ đợi, và cơ hội đến, hãy nắm bắt nó thật nhanh.

Tất cả mọi người tôi đã nói chuyện cùng, những người đã đọc sách hoặc xem phim đều nói rằng nó ảnh hưởng sâu sắc đến họ. Min Ha có những trải nghiệm thú vị nào với những khán giả, những người đã được truyền cảm hứng và lay động sau khi xem “Pachinko” không?

Thành thật mà nói, sau khi chương trình phát sóng, lần đầu tiên tôi có trải nghiệm mọi người nhận ra mình là ai và muốn tôi chụp ảnh cùng họ. Tôi cảm thấy rất vui và trân trọng điều đó. Nhưng một trong những phản hồi quan trọng nhất mà tôi nhận được từ khán giả, là họ cảm thấy kết nối nhiều hơn với các thành viên trong gia đình và ông bà nhiều hơn. Đó là một trong những điều quý giá nhất mà tôi luôn ghi nhớ mỗi khi chuẩn bị cho vai diễn. Tôi nghĩ bộ phim đã mang lại những giá trị tích cực và lưu lại thật lâu trong tâm trí của người xem.

Sunja là một nhân vật phức tạp, chuyển biến cuộc đời của cô ấy đòi hỏi những lần thay đổi tâm lý đôi khi mạnh mẽ đôi khi cũng rất tinh tế. Min Ha đã xây dựng nhân vật này thế nào?

Có một khoảng thời gian bị lướt qua giữa phần đầu tiên và phần thứ hai. Bạn biết đấy, thời gian trôi qua và môi trường của cô ấy đã thay đổi, tất cả chúng ta cũng đều thay đổi, vì vậy tôi phải tạo ra câu chuyện của riêng mình, kiểu như những đứa trẻ đang lớn lên và làm thế nào cô ấy có thể nuôi dạy hai đứa trẻ, điều gì sẽ xảy ra với các thành viên trong gia đình cô ấy, chẳng hạn. Bên cạnh việc nghiên cứu các sự kiện lịch sử, tôi đã tra cứu thêm rất nhiều về lịch sử, thời đại nói chung, để hiểu và “hòa tan” vào bối cảnh của nhân vật một cách chân thật nhất. Tôi cũng dành thời gian nghĩ rất nhiều về mối quan hệ giữa cô ấy với những nhân vật xung quanh. Đồng thời, tôi phải tìm ra niềm tin của cô ấy là gì và điều gì khiến cô ấy kiên cường như vậy, và tôi nghĩ rằng tất cả đều xuất phát từ tình yêu mãnh liệt mà cô ấy có.

Có thể thấy Sunja là một nhân vật mạnh mẽ và kiên cường. Vậy còn điểm yếu của cô ấy thì sao?

Tôi nghĩ là Hansu, tất cả mọi thứ thuộc về Hansu. Đó là điều mà cô ấy không thể kiểm soát và khó có thể thay đổi. Bất cứ khi nào cô ấy đối mặt với những khoảnh khắc mà mọi thứ đều liên quan đến Hansu, Sunja trở nên mong manh và sợ hãi. Kể cả khi đối mặt với Hansu sau 14 năm, bất giác Sunja cũng cảm thấy có chút khó thở, mọi thứ như đang dừng lại trong phút giây đó. Nhưng mặt khác, Sunja không chọn lẩn trốn mà luôn đối mặt, tiếp tục sống cuộc đời của mình và tìm cách giải quyết vấn đề.

SOO HUGH & JIN HA

Từ cách kể chuyện phi tuyến tính đến nỗ lực khắc họa câu chuyện về người Hàn Quốc di cư trong thời kì đô hộ của Nhật Bản

Nhân vật Hansu thực ra trông có vẻ không quá xấu xa như trong tiểu thuyết. Thay vào đó, tôi nhận thấy nhân vật này có nhiều lớp lang hơn và vì vậy sẽ lôi cuốn hơn. Theo chị quan sát, Lee Min Ho đã thiết lập nhân vật này thế nào để có những sự chuyển biến tâm lý phù hợp giữa hai mùa?

Soo Hugh: Chúng tôi thực sự phải bắt đầu mùa thứ hai khá nhanh sau khi mùa thứ nhất kết thúc, vì vậy cảm giác giống như chúng tôi đang ở trên một chuyến tàu đang di chuyển. Sự chuyển biến tâm lý và chân dung nhân vật ngày càng rõ nét và có chiều sâu hơn cũng là điều mà Min Ho sẽ thể hiện rất rõ ở nhân vật Hansu ở phần hai này. Tôi tin đó sẽ là một chi tiết thú vị, một trải nghiệm mới mẻ hoàn toàn mà chúng ta chưa từng thấy trong phần một, điều đó làm phức tạp thêm câu hỏi là, người đàn ông này là rốt cuộc là người tốt hay một tên xấu xa.

Tuyến thứ nhất kể theo góc nhìn của Sunja nhưng tuyến thứ hai lại lấy Solomon (Jin Ha) – cháu trai của bà làm nhân vật trung tâm. Kể chuyện theo góc nhìn của hai người là một phương pháp sáng tạo và đầy thử thách, trong việc thuyết phục và kết nối mạch cảm xúc của người xem, cùng sự liền mạch của câu chuyện. Chị đã cân nhắc những yếu tố nào khi quyết định kể câu chuyện theo cách này?

Soo Hugh: Tôi hiểu những lo ngại của bạn. Cách kể của tiểu thuyết theo hướng tuyến tính và nó tạo nên một bức tranh thật đẹp, quá trình trưởng thành giàu cảm xúc của một cô gái xinh xắn ở một làng chài. Nhưng nếu giữ nguyên cách kể đó cho định dạng truyền hình, tôi thấy thế giới của nhân vật bỗng chốc thu nhỏ lại, đồng thời sẽ bỏ lỡ nhiều cơ hội để sáng tạo và tăng thêm phần kịch tính cho câu chuyện, cũng như không tạo được nhiều chiều không gian để người xem thưởng thức.

Bằng cách chia đôi tuyến kể chuyện, câu chuyện kéo dài qua ba thế hệ gia đình người Hàn di cư sang Nhật để tìm cuộc sống mới, thông điệp về sự hy sinh và gánh nặng của những thế hệ đều được lột tả một cách triệt để, giữ vai trò trung tâm đúng như tinh thần cốt lõi của truyện. Lối kể chuyện này thực sự cho phép chúng ta thấu hiểu, hình dung được bức tranh tổng thể, và hoà mình vào câu chuyện ngay từ những diễn biến đầu tiên.

Những bình luận của khán giả có giúp chị phần nào trong quá trình y dựng mùa hai không?

Soo Hugh: Đây là một câu hỏi khó, vì tôi không đọc quá nhiều thông tin từ khán giả, bởi nó sẽ ảnh hưởng đến cách tôi thực hiện phần phim mới. Tôi nghĩ điều thực sự quan trọng nhất là phản ứng từ cộng đồng Zainichi (những người Hàn Quốc nhập cư vào Nhật Bản trước năm 1945 và là công dân hoặc thường trú nhân của Nhật Bản, hoặc là hậu duệ của những người nhập cư đó) và cộng đồng ở Nhật Bản. Và tất nhiên, không có một tiếng nói cá nhân nào có thể đại diện cho cộng đồng nhưng với những gì tôi biết được, ít nhất là họ không cảm thấy bị chương trình phản bội. Tôi thấy an tâm vì mong muốn của chương trình là cố gắng chia sẻ trải nghiệm của họ một cách trân trọng, thay vì chà đạp lên nó.

Còn về Jin Ha, anh có thể chia sẻ cảnh quay nào là thử thách nhất trong quá trình thực hiện phần hai, về mặt thể chất hoặc cảm xúc?

Jin Ha: Tôi nghĩ một trong những cảnh khó nhất đối về mặt cảm xúc là ở tập một. Đó là phân cảnh đối thoại ngắn mà Solomon có với Sunja trong tiệm pachinko sau vụ nổ cửa hàng tạp hóa. Cảnh đó rất khó, vì có rất ít thoại được trao đổi giữa hai người. Nhưng ở một khía cạnh nào đó, đã có rất nhiều thứ được truyền đạt hoặc cố gắng truyền đạt. Tôi nghĩ chúng tôi đã thành công trong việc gợi lên những cảm xúc nhất định của chính nhân vật lẫn người xem một cách tinh tế, không quá kịch tính, không quá phô trương, nhưng vẫn đủ sức nặng. Solomon vừa như đang muốn thoát khỏi một điều gì đó đang bám lấy mình hoặc đang tìm cách đổ lỗi cho Sunja.

Tôi muốn cả chị Soo Hugh và anh Jin Ha tạm gạt mọi sự khiêm tốn sang một bên và chia sẻ với tôi, rằng sau khi loạt phim đầu tiên được đón nhận nồng nhiệt và thu về lời khen ngợi, hai người đã làm gì/nghĩ gì ngay khi biết rằng mình đã làm một điều gì đó đặc biệt?

Soo Hugh: Tôi đã cảm nhận được điều đó trên phim trường, dự án sẽ rất đáng mong đợi, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi tin chắc mọi thứ sẽ diễn ra tốt đẹp, hoặc thế giới sẽ hiểu nó. Tôi chỉ không biết liệu thế giới có đón nhận nó theo cách mà bản thân đã kỳ vọng hay không.

Jin Ha: Tôi cảm thấy và chắc chắn rằng đây là một câu chuyện hoành tráng. Tôi ý thức được trách nhiệm của mình, không chỉ với vai trò của Solomon, mà là câu chuyện này, toàn bộ dự án này và cộng đồng mà câu chuyện đang (nỗ lực) đại diện. Tôi thậm chí là chỉ mong khán giả có thể đón nhận và thưởng thức bộ phim một cách thoải mái và tự do nhất, nên việc nhận về những phản hồi tích cực càng khiến tôi cảm thấy ấm lòng.

Chị Soo Hugh này, tôi có để ý thấy một chi tiết, đó là Hansu thường hay đút tay vào túi quần, một hành động mang tính nhận diện đáng kể. Điều này có trong kịch bản hay chỉ là tự nhiên thôi?

Soo Hugh: Khi Min Ho vào vai Hansu, chúng tôi đã thảo luận rất nhiều về việc Hansu sẽ nói chuyện, đi lại, thở như thế nào, chúng tôi đã dành nhiều thời gian cho việc tạo kiểu tóc, lựa chọn trang phục của anh ấy; bởi vì Min Ho nghĩ rằng đây là một nhân vật rất chú trọng đến diện mạo của mình, do chúng phản ánh rất nhiều về cách Hansu muốn thế giới nhìn nhận anh ấy. Vì vậy, tất cả những cử chỉ nhỏ đó không phải là kịch bản, đều do Min Ho thổi hồn vào nhân vật.

Jin Ha: Tôi muốn tiếp lời chị Soo Hugh vì câu hỏi thật sự rất thú vị. Tôi không rõ Min Ho đã nghĩ gì khi thực hiện điều đó nhưng với tư cách là một diễn viên, khi xem cảnh đó, tôi nghĩ đút tay vào túi tạo nên một cảm giác quyền lực. Tôi nghĩ khi đưa tay ra, nó giống như chúng ta đã sẵn sàng cho điều gì đó, sẵn sàng để nắm bắt hay thúc đẩy một điều gì đó. Nhưng khi đút tay vào túi, tôi nghĩ nó mang lại cảm giác về sự bình tĩnh, sự bình tĩnh thông qua sức mạnh, hoặc sự bình tĩnh thông qua sự tự tin. Chi tiết đó cũng làm tôi suy nghĩ rất nhiều.

Cảm ơn những chia của đoàn phim “Pachinko” dành cho Men’s Folio Vietnam.  

“Pachinko” SS2 (kể bằng ba ngôn ngữ Hàn, Nhật và Anh) gồm 8 tập phát sóng tập đầu tiên toàn cầu vào thứ Sáu, ngày 23/8/2024. Những tập tiếp theo sẽ phát sóng vào mỗi thứ Sáu hàng tuần cho đến ngày 11/10.

Ảnh: Tổng hợp
 

Related Article