Nếu như, hành trình sáng tạo của Hoàng Rob là con đường đi từ nguồn cảm hứng hình thành nên tác phẩm âm nhạc; thì việc đưa âm thanh quyến rũ của Vĩ cầm đến gần hơn với đại chúng chính là tinh thần lao động nghệ thuật nghiêm túc và chỉn chu của người nghệ sĩ này.
Xin chào nghệ sĩ Hoàng Rob, một câu hỏi mở đầu để khởi động chút nhé. Đời sống cá nhân và đời sống nghệ thuật của Hoàng dạo này ra sao?
Xin chào độc giả Men’s Folio Vietnam!
Những tháng gần đây khá là bận rộn đối với mình, có lẽ sau một khoảng thời gian dài chỉ dành cho việc sáng tạo, sản xuất, thu âm và chuẩn bị về phần âm nhạc thì bây giờ mình trở lại với guồng quay của việc chuẩn bị để ra mắt sản phẩm và các kế hoạch đi kèm. Thời gian này mình cũng di chuyển liên tục giữa TP. Hồ Chí Minh và Hà Nội, cũng gần như là sống ở cả 2 thành phố, những ngày ở Sài Gòn mình dành cho việc gặp gỡ bạn bè, đối tác, ekip làm việc và những cuộc họp. Còn khi về Hà Nội thì dành nhiều thời gian cho bản thân mình hơn, có những ngày Hoàng dành toàn bộ thời gian cho tập đàn, tập thể thao, nằm đọc sách, nghe nhạc hay lượn lờ phố xá – tận hưởng khung trời riêng của mình.
Trong hoạt động sáng tạo nghệ thuật, cụ thể là trong âm nhạc, nguồn cảm hứng lớn nhất của Hoàng Rob thường đến từ đâu? Và Hoàng Rob đã ứng dụng nguồn cảm hứng đó để nó trở thành ngôn ngữ âm nhạc của riêng bạn thế nào?
Hoàng nghĩ rằng nguồn cảm hứng lớn nhất của Hoàng đến từ những nét đẹp của thiên nhiên xung quanh mình, từ những góc nhìn chủ quan của mình về cuộc sống thường nhật và cả những ký ức, trải nghiệm đẹp mà mình từng có, Hoàng nghĩ đó cũng là chất liệu để kiến tạo nên từng “tiểu vũ trụ” của một nghệ sĩ. Vào mỗi giai đoạn trong hành trình nghệ thuật của mình và khi bắt đầu một dự án mới, Hoàng sẽ chọn một chủ đề tổng thể mà mình biết chắc chắn rằng chủ đề đó đủ sự khơi gợi, sự quen thuộc và cả những thách thức, để Hoàng có thể thoải mái sử dụng các chất liệu và cảm hứng mà mình đã có qua những trải nghiệm. Khi đó việc sáng tạo cũng như một mạch nguồn tự nhiên chảy vào tác phẩm của mình chứ không còn là một quá trình để diễn giải một cách cụ thể và máy móc.
Ở bản chất, âm nhạc là loại hình nghệ thuật có tính trừu tượng rất cao, đặc biệt với khí nhạc thì mức độ trừu tượng còn cao hơn thanh nhạc (vì không có lời). Nhưng Hoàng Rob sẽ là tuýp người nghệ sĩ bay theo cảm xúc hoàn toàn hay là một người có kế hoạch cụ thể cho hoạt động sáng tạo của mình?
Hoàng nghĩ điều thú vị nhất của khí nhạc chính là “không lời”, tính trừu tượng của nhạc không lời cũng mang đến những sự cảm nhận đa chiều vì mọi thứ cuối cùng không còn nằm trong biên giới của ngôn ngữ. Mỗi người nghe sẽ soi chiếu được những cảm xúc của riêng mình qua những tác phẩm và sẽ có những mường tượng về hình ảnh khác nhau. Những câu chuyện, những hình ảnh và cảm xúc sẽ được kể bằng chính giai điệu, không gian và bản phối của tác phẩm.
Hoàng cũng có những tác phẩm mà khi người này nghe bảo đây là bài buồn và người khác nghe thì lại bảo là một bài vui. Hoàng nghĩ rằng mình là một nghệ sĩ cân bằng được quá trình sáng tạo của mình. Được sống và bay bổng trong cảm xúc của mình là một đặc ân thú vị của nghệ sĩ, tuy nhiên để có thể đi đường dài và hoạt động nghệ thuật thì cần có kế hoạch, có sự sắp xếp và tiết chế một cách phù hợp. Đó cũng là một điểm neo cần thiết vì năng lượng sáng tạo cần sự nuôi dưỡng, nâng niu và đổi mới chứ không vô tận. Cũng như hình ảnh một con diều bay giữa bầu trời, con diều chỉ vững vàng khi vẫn có sợi dây nối với mặt đất và sự khéo léo của người chơi, nếu không có 2 thứ đó thì con diều hẳn sẽ lộn nhào đâm xuống hoặc bay đi mất.
Bản thân Hoàng đang thực hành âm nhạc với cây đàn Violin, một loại nhạc cụ được coi là hàn lâm, Nam Thi thấy rằng sự tiếp cận của Hoàng với khán giả mang tính đại chúng rất cao. Vậy điều này có được là do đâu? Bên cạnh cái duyên của một người nghệ sĩ, có lẽ Nam Thi cũng như khán giả muốn được hiểu hơn về những kế hoạch đại chúng hoá hàn lâm như vậy?
Thật ra cụm từ nhạc cụ hàn lâm đối với Hoàng chỉ là một góc nhìn của số đông mà thôi, vì cây đàn Violin có một lịch sử lâu đời, gắn liền với âm nhạc cổ điển nên dần dần tạo thành một khuôn mẫu trong lòng khán giả. Đôi khi những khuôn mẫu đó lâu dài sẽ trở thành định kiến. Ở góc nhìn của Hoàng, Violin là một nhạc cụ phát ra âm thanh quyến rũ, với sự tương đồng và linh hoạt như giọng hát con người, giúp cho Hoàng có thể thể hiện cảm xúc, câu chuyện và cả những tuyên ngôn riêng về nghệ thuật của mình. Thật khó để lí giải góc nhìn của người khác về mình, đặc biệt là cụm từ “đại chúng”, chắc có lẽ vì Hoàng là một người trẻ, làm việc với những người trẻ, sống giữa thời đại của mình và kể những câu chuyện, chơi những thể loại âm nhạc, thể hiện những cảm xúc quen thuộc với số đông hiện tại.
Sắp tới đây, Hoàng Rob sẽ trở lại với khán giả với một dự án nghệ thuật cá nhân đặc biệt phải không?
Hoàng sẽ chia sẻ một chút với độc giả của Men’s Folio Vietnam nhé. Mùa hè này Hoàng sẽ cho ra mắt dự án âm nhạc mà mình đã thai nghén trong 3 năm mang tên là Mùa Hè Vĩnh Cửu, bao gồm một album 10 bài được sáng tác và sản xuất bởi 2 producer mà Hoàng yêu mến là anh Hoàng Touliver và anh SlimV. Đi kèm là một Live Concert với một “định dạng” khá là mới tại Việt Nam mà Hoàng xin phép được công bố sau. Trong năm nay Hoàng cũng dự định sẽ thực hiện tiếp chuỗi Private Concert, và điểm đến sẽ là chính quê hương Quảng Bình của mình.
Sự kết hợp giữa khí nhạc cổ điển và âm thanh điện tử có lẽ đã không quá lạ, vậy điều gì hứa hẹn sẽ làm nên sự khác biệt của Hoàng Rob?
Hoàng nghĩ nói về điều khác biệt của bản thân đôi khi lại là một sự so sánh ngầm chính bản thân mình với người khác, đó là điều không phù hợp lắm, đặc biệt là trong nghệ thuật. Hoàng nghĩ điều khác biệt duy nhất là “đây là nhạc của Hoàng Rob”.
Hoàng Rob đặc biệt chú trọng về yếu tố không gian trong trình diễn. Và rõ ràng, không gian đặc biệt của hang Én chính là dấu mốc đặc biệt của Hoàng. Hoàng Rob có thể chia sẻ thêm về điều này không? Và trong dự án nghệ thuật sắp tới đây, tính đặc biệt của không gian có trở thành điểm nhấn một lần nữa?
Hoàng thường thấy mình có một sự liên kết đặc biệt và thiêng liêng với thiên nhiên xung quanh mình, có lẽ vì Hoàng đã có một tuổi thơ gần gũi và gắn bó với thiên nhiên. Cuộc sống càng phát triển, con người càng áp lực vì mọi thứ chỉ xoay quanh những bức tường. Hoàng rất muốn được chơi nhạc giữa những không gian thoáng đãng, khi đó âm nhạc sẽ song hành cùng mây trời, nắng, gió, màn đêm, những ngôi sao để tạo nên một chuyến phiêu lưu đầy màu sắc, và Hoàng muốn khán giả của mình cũng cảm nhận được vẻ đẹp ấy.
Và một câu hỏi cuối cùng, nếu để chia sẻ với những người đồng nghiệp mới vào nghề của Hoàng Rob, thì bạn có thể nói điều gì để họ có thể đi lâu, đi bền với nghề?
Hoàng nghĩ rằng để có thể đi lâu, đi bền được trên con đường của mình, chúng ta cần phải học hỏi, cầu tiến và đổi mới chính bản thân mình liên tục. Song song đó duy trì một cái nhìn rộng mở và nhạy cảm với thế giới xung quanh. Chúng ta cũng cần nhiều niềm tin vào bản thân mình, và niềm tin đến từ việc hiểu chính mình, hiểu điều gì phù hợp với mình và cả một nền tảng của sự chăm chỉ. Tất nhiên hành trình đó không phải là ngày một ngày hai, mà đôi khi sẽ đến từ cả những nỗi buồn, những vấp ngã và thất bại. Đối với Hoàng, hành trình của một nghệ sĩ giống như 1 cuộc khiêu vũ, chứ không phải là một cuộc đua, nên hãy thật sự tận hưởng chuyến đi mang bản sắc riêng của mình.
Xin cảm ơn nghệ sĩ Hoàng Rob.