Tịnh mê những tấm ảnh analog trước khi mê máy ảnh phim, và giờ nó vẫn là những yếu tố chính xoay quanh cuộc sống của anh chàng này.
“Warmth” là một thuật ngữ gắn liền với kĩ thuật analog, nói về cảm giác bản sơ, những gam màu ấm, những hình ảnh tự nhiên của tấm ảnh chụp bằng máy phim. Huỳnh Thanh Tịnh (sinh năm 1994) chắc chắn có thể nói với bạn cả ngày về thuật ngữ này, và những cảm giác kết nối của anh chàng với ảnh phim. Gắn bó với analog cũng là cách Tịnh phản kháng tự nhiên với kỉ nguyên digital, bởi chỉ có ảnh phim “mới chỉn chu và chậm rãi như vậy”, và sở thích này hoá ra rất hợp với một người trầm tĩnh, hoài cổ như Tịnh.
Từ thời phải tiết kiệm từng tấm ảnh với chiếc máy ảnh Nikon F2 đầu tiên vào năm 2013 cho đến năm, mười, gần hai chục chiếc máy ảnh sau đó mà anh chàng sưu tầm, đó không chỉ là quá trình tìm kiếm những chiếc máy ảnh hiếm nhất mà còn là quá trình Tịnh tìm hiểu về những kĩ thuật liên quan. “Mức độ đầu tiên của người chơi máy ảnh phim là có máy ảnh và chụp, tôi mới chỉ ở mức độ thứ hai là biết tráng và tự scan phim, nhưng nếu sửa chữa sơ qua máy ảnh thì có lẽ tôi cũng làm được.” Chưa kể đến những hiểu biết Tịnh có với thế giới máy ảnh phim, chẳng trách anh chàng thích trò chuyện với những người có cùng đam mê “sưu tầm mà có thể sử dụng” máy phim như Tịnh.
Nghề chơi cũng lắm công phu, và sưu tầm máy phim cũng như vậy. “ Máy phim cũng chỉ là một linh kiện cơ khí, đời nào cũng có thông số riêng của nó. Vì thế khi chọn máy phim cũ, người sưu tầm cần có kiến thức và kĩ năng về những yếu tố như cơ và tốc, sau đó là ống kính.” Đó là mẫu số chung với những người sưu tầm máy phim. Nhưng Thịnh còn có ý tưởng rất khác về chuyện sưu tầm. Anh chàng thú nhận mình đã bán gần hết những chiếc máy ảnh của mình. Vì “chơi đến một thời điểm, tôi có cảm giác muốn chia sẻ những chiếc máy ảnh của mình, vì rất nhiều người cần những chiếc máy ảnh mà tôi từng có.” Thật chẳng giống chút nào với quan niệm cứ sưu tầm là phải có nhiều, và có nhiều hơn nữa. “Thật ra cũng dễ hiểu thôi, thường khi người ta sở hữu một chiếc máy người ta sẽ muốn có những cái tiếp theo, càng hiếm càng khiến họ tò mò và hứng thú khám phá. Nhưng để khám phá tất cả máy phim thì khó lắm.”
Đúng là khó! Nó bất tận đến ngay cả một người đã ở trong thế giới này trong gần cả chục năm từ thời còn là sinh viên như Tịnh. Đến ngay cả công việc hiện thời của anh chàng – quản lý tiệm máy ảnh Cố Thời nổi tiếng trong cộng đồng chơi máy phim Sài Gòn cũng chỉ là một cách để Tịnh gắn bó hàng ngày với máy ảnh phim, với analog. Và càng khám phá, thì càng chằng có điểm dừng. 500 cuộn phim, trung bình mỗi cuộn 30 tấm. Tịnh có một ổ cứng chỉ để lưu giữ tất tần tật 15.000 tấm ảnh phim mình chụp, “để mỗi lần nhìn lại là một lần tôi nhớ về khoản khắc mình chụp nó ra, ở đâu, bằng chiếc máy nào.”