Nỗ lực đáng ghi nhận của “Hoàng Tử Quỷ”

  • by Huyền My Trương
  • December 31, 2025

“Hoàng Tử Quỷ” bước vào đường đua cuối năm với tham vọng kết hợp cổ trang và kinh dị. Phim phô bày nỗ lực thị giác đáng ghi nhận, nhưng vẫn chạm phải những giới hạn rõ rệt trong kịch bản và tâm lý nhân vật.

Điện ảnh Việt đang bước qua giai đoạn thử nghiệm mạnh mẽ, đặc biệt với các dự án khai thác chất liệu văn hóa và thế giới tín ngưỡng bản địa. “Hoàng Tử Quỷ” của đạo diễn Trần Hữu Tấn xuất hiện như một trong số ít dự án cổ trang kinh dị được đầu tư chính thống, mang theo kỳ vọng mở rộng biên độ thị trường lẫn khẩu vị khán giả. 

Anh Tú Atus vào vai Thân Đức, một hoàng tử bị nhốt vào lãnh cung từ khi còn nhỏ do mang trong mình dòng máu của quỷ Xương Cuồng. Khi thoát khỏi nhà ngục, gã quyết định xâm nhập vào một ngôi làng đang bị bệnh hủi, đóng vai thần y để dễ bề gầy dựng giáo phái của riêng mình. Mục đích của hắn là tìm ra Du hồn giả nhằm hiến tế, triệu hồi quỷ Xương Cuồng lên mặt đất.

Diễn xuất của dàn cast gây tò mò

Diễn xuất là yếu tố đầu tiên có thể nhận thấy nỗ lực, lẫn những điểm mỏng, trong “Hoàng Tử Quỷ”. Với Anh Tú Atus, đây là vai diễn nặng ký nhất của anh từ trước đến nay. Thân Đức là nhân vật không dễ xử lý, khi phải thể hiện hai tầng bản ngã trái chiều: phần người bị dồn ép và phần quỷ ngày càng chiếm ưu thế. Anh Tú kiểm soát tốt những khoảnh khắc biến trạng thái của nhân vật, đặc biệt ở các cảnh để quỷ khí xâm nhập. Ánh mắt và biểu cảm được đầu tư, tạo ra lớp mặt nạ nửa nhân tính nửa tà khí khá thuyết phục. 

Tuy nhiên, ở các đoạn đời thường hơn, như những khoảnh khắc cần chiết tách nội tâm, diễn xuất ông xã Diệu Nhi đôi khi thiếu độ lắng cần thiết. Chính sự thiếu “khoảng thở” này khiến đường dây cảm xúc chưa thật sự liền mạch.

Bên cạnh anh, Lương Thế Thành giữ vai trò đối nghịch và bổ trợ, mang đến sự ổn định trong cách tiết chế thoại và phong thái của nhân vật Lỗ Đạt – trưởng làng hủi. Đây là dạng vai anh vốn quen thuộc, nên sự vững vàng không khó để nhận ra. Điều đáng tiếc là nhân vật của tài tử bị kịch bản chia nhỏ, không có đường dây nổi bật để dẫn đến một cao trào tương xứng. Do đó, dù diễn xuất tốt, đất cho anh bùng nổ lại bị hạn chế.

Trái lại, Hoàng Linh Chi là trường hợp tạo bất ngờ. Cô đồng Trúc Anh mang vóc dáng mềm mại nhưng ánh mắt mãnh liệt, giữ vai trò cân bằng lại sự u tối trong phim. Học trò của NSND Hồng Vân thể hiện được sự mong manh và tinh khiết của nhân vật bằng ánh mắt và tiết chế cử chỉ. Dẫu vậy, thoại của cô trong một số trường đoạn chưa đủ độ sắc, phần nào làm giảm tác động cảm xúc mà lẽ ra nhân vật có thể tạo ra.

Dàn nhân vật phụ hoàn thành tròn vai, tạo nền ổn định cho câu chuyện. Nhưng sự chênh lệch kinh nghiệm giữa các diễn viên đôi khi khiến tổng thể cảm xúc không thật sự đồng nhất. 

Mạnh tay trong mỹ thuật, chưa đủ lực ở kịch bản

Từ khi công bố, “Hoàng Tử Quỷ” gây tò mò bởi lựa chọn thể loại mạo hiểm và phong cách mỹ thuật đậm đặc bản sắc Việt. Vấn đề đặt ra là phim có vượt qua những thách thức cố hữu của dòng kinh dị cổ trang để trở thành bước tiến đáng kể cho điện ảnh Việt hay không.

“Hoàng Tử Quỷ” cho thấy ê kíp nghiêm túc trong việc xử lý không khí kinh dị. Thay vì chạy theo cú hù dọa, phim tập trung tạo cảm giác bất an bằng màu sắc u uất, ánh sáng xanh xám, chuyển động máy chậm rãi và nhịp cảnh liên tục gợi sự ám ảnh. Những nghi lễ tâm linh, bùa chú, phục trang triều đình và đạo cụ dân gian được thể hiện chi tiết, đủ để khán giả cảm nhận sự nghiên cứu văn hóa mà ê kíp muốn gửi gắm.

Phần mỹ thuật là điểm sáng hiếm có. Từ chất liệu vải cho đến hoạ tiết thêu, từ kiến trúc cung điện đến tạo hình quỷ khí, bộ phim xây dựng được bối cảnh cổ trang đẹp mắt, mang hơi hướm của thời Lê Trung Hưng. Ghê rợn nhưng không lạm dụng máu me, tà khí nhưng không phô diễn kỹ xảo, phim hướng đến sự chỉn chu và tự tôn văn hóa mà điện ảnh Việt cần có.

Bất chấp những đầu tư đó, câu hỏi lớn lại quay về kịch bản. Mặc dù không thiếu tình tiết và ý tưởng, phim lại thiếu một nhịp kể mạch lạc để chất liệu văn hóa và yếu tố kinh dị thật sự hòa quyện. Các mối quan hệ quan trọng như giữa Thân Đức với triều đình, với những người thân cận, với bóng tối đang nuốt chửng anh đều được khởi lên, nhưng không được khai thác đến nơi đến chốn.

Cách kể theo chương hồi là lựa chọn đáng thử nghiệm, nhưng “Hoàng Tử Quỷ” chưa khai thác trọn vẹn cấu trúc này. Từng hồi trong phim không có dấu mốc mở hoặc kết đủ mạnh để tạo nhịp cảm xúc. Có hồi kéo dài mà không nâng mức căng thẳng, có hồi lại vụt qua quá nhanh, khiến sự chuyển đoạn trở nên thiếu tự nhiên. Người xem vì vậy dễ bị đưa vào trạng thái chờ đợi nhiều hơn là chìm đắm.

Một vấn đề khác là sự loay hoay trong cách khắc họa mặt tối của Thân Đức. Phim muốn nhân vật trở nên nguy hiểm, nhưng lại không xây dựng được nền tảng tâm lý đủ vững. Thiếu những khoảng lặng cho thấy nội tâm tan rã, thiếu những thời khắc khiến khán giả “tin” vào bi kịch của nhân vật, phim làm nổi bật hành động nhưng không chạm đến bản chất. Điều này khiến sự độc ác của Thân Đức trở nên cơ học, chứ không phải là dấu hiệu của một bản ngã bị quỷ khí ăn mòn.

Tuyến truyện phụ cũng cho thấy sự thiếu tập trung. Những nhân vật như người thân, cận vệ, hoặc những nhân vật mang vai trò kết nối triều đình đều được giới thiệu nhưng không có hành trình rõ ràng. Cảm giác tiếc nuối đến từ việc phim có rất nhiều chất liệu tiềm năng nhưng chưa kịp làm sắc nét.

Tuy vậy, “Hoàng Tử Quỷ” vẫn mở ra một cánh cửa đáng giá cho điện ảnh Việt. Bộ phim cho thấy khán giả hoàn toàn sẵn sàng tiếp nhận những câu chuyện cổ trang – kinh dị nếu chúng được kể bằng ngôn ngữ hiện đại, mỹ thuật chỉn chu và bản sắc văn hóa rõ nét. Đây là tín hiệu tốt cho tương lai, bởi dòng phim này đang thiếu những tác phẩm đủ quy mô để gây dựng thị trường.

Bài: Phúc Logic

library