Không dùng ngôn từ hoa mỹ, họ yêu nhau bằng sự lặng lẽ quan tâm, những hy sinh nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Mỗi ánh nhìn, từng cái vỗ ân cần về đều trở thành phương thức bày tỏ yêu thương – thứ ngôn ngữ tình yêu không cần thanh âm cất lời, chỉ cảm nhận bằng trái tim.
Lấy bối cảnh đảo Jeju vào những năm 1950, “When Life Gives You Tangerines” là câu chuyện cuộc đời của Ae-sin (IU) và Gwan-sik (Park Bo Gum). Ngay từ những thước phim đầu tiên, sự tương phản giữa hai nhân vật đã hiện lên rõ nét. Nhân vật Ae-sun là một cô gái phóng khoáng, táo bạo và khao khát tự do.
Dẫu cuộc sống không mấy êm đềm, nhưng Ae-sun vẫn tỏa sáng với tinh thần lạc quan mãnh liệt. Ngay cả khi con đường đến trường bị ngăn trở, nhưng tình yêu văn chương trong cô vẫn cháy bỏng, ước mơ trở thành nhà thơ chưa bao giờ lụi tàn. Cô sống hết mình, dám rực rỡ và luôn bày tỏ cảm xúc một cách chân thành. Ae-sun như đóa hoa dại kiên cường, vươn mình đón nắng gió giữa vùng đất khắc nghiệt, mang đến nguồn năng lượng tươi mới cho những người xung quanh.
Trong khi đó, Gwan-sik lại là một mảnh ghép đối lập với Ae-sun. Anh trầm lặng, chăm chỉ và có phần vụng về trong chuyện tình cảm. Gwan-sik không giỏi thể hiện cảm xúc nhưng điều anh có là sự kiên định, son sắt với tình yêu dành cho Ae-sun. Anh như một ngọn núi vững chãi, âm thầm bảo vệ người mình yêu thương bằng những hành động thiết thực. Từ thuở bé thơ, Gwan-sik đã luôn quan tâm, lo lắng cho Ae-sun. Anh lén lấy cá của gia đình mang cho cô, chỉ vì sợ cô đói. Mỗi khi Ae-sun ra chợ bán hàng, anh đều lặng lẽ ngồi bên cạnh giúp cô một tay.
Khi trưởng thành, Gwan-sik còn vì ước mơ muốn rời đảo của Ae-sun mà tham gia thi thể thao, với hy vọng có thể nhờ thành tích trong thể thao mà được đặt cách đến Seoul. Thậm chí, anh còn dám liều lĩnh lấy trộm đồ giá trị của gia đình để cùng Ae-sun cao chạy xa bay, xây dựng một tương lai mới.
Khi kết hôn với Ae-sun, Gwan-sik luôn bảo vệ cô trước sự hắt hủi của bà và mẹ. Anh quyết tâm ra ở riêng, tạo không gian thoải mái cho vợ con. Kể cả bị chèn ép trong công việc, anh vẫn âm thầm chịu đựng, chăm chỉ làm việc để lo cho gia đình. Tình yêu của Gwan-sik không phô trương, thay vào đó là sự hy sinh thầm lặng, là những hành động chân thành xuất phát từ trái tim.
Chính sự kết hợp tưởng chừng như đối lập giữa một Ae-sun mạnh mẽ, đầy khát khao tự do và một Gwan-sik điềm tĩnh, kiệm lời nhưng giàu tình cảm đã tạo nên một mối tình đầy xúc động, vang vọng trên nền bối cảnh đảo Jeju những năm 1950.
Tuổi thơ của Ae-sun không êm đềm như bao người. Cô sớm phải đối mặt với những biến cố đau lòng: bố qua đời, mẹ tái hôn. Những mất mát ấy đã hằn sâu trong tâm trí cô, khiến cô luôn khao khát một tình yêu thương thật sự và một mái ấm gia đình trọn vẹn. Có lẽ vì thế, Ae-sun từng nghĩ rằng để được yêu thương, cô phải chấp nhận, phải nhẫn nhịn, phải yêu theo cách mà người khác muốn. Đôi lúc, cô cứ ngỡ mình đòi hỏi quá nhiều một cuộc sống tự do, một tình yêu không ràng buộc, một người có thể thấu hiểu cô mà chẳng cần phải nói ra. Và Gwan-sik đã xuất hiện, xua tan những hoài nghi trong lòng cô.
Anh không phải kiểu người khéo ăn nói, cũng chẳng hứa hẹn những điều lớn lao. Nhưng anh luôn ở đó, lặng lẽ dõi theo cô, bảo vệ cô theo cách dịu dàng nhất. Anh không muốn thay đổi cô, không áp đặt, không ép cô trở thành một ai khác. Khi cả thế giới bảo Ae-sun rằng cô phải từ bỏ ước mơ, rằng cô phải sống như những người phụ nữ khác trên đảo, Gwan-sik chỉ nhẹ nhàng nói: “Hãy cứ là chính em”.
Chính khoảnh khắc ấy, Ae-sun nhận ra rằng tình yêu chưa bao giờ là một sự đánh đổi hay chịu đựng. Chưa bao giờ có chuyện yêu là phải chấp nhận ít đi, phải kìm nén những mong ước của mình. Tình yêu đích thực là khi bạn được là chính mình, mà vẫn được yêu thương trọn vẹn. Gwan-sik đã mang đến cho Ae-sun tình yêu như thế, một tình yêu không ràng buộc, không điều kiện, một tình yêu cho cô tự do bay bổng, nhưng vẫn luôn có một bờ vai vững chắc để tựa vào lúc mỏi mệt.
Như IU đã chia sẻ khi nhìn sâu vào cuộc đời của nhân vật Ae-sun: “Dù cuộc đời cô ấy đầy gian truân và khổ hạnh, nhưng Ae-sun vẫn giữ trong mình một tình yêu bất diệt và một người bạn đời đáng tin cậy. Sự hiện diện của Gwan-sik mang lại cho Ae-sun niềm hạnh phúc mà ngay cả con gái họ, Geum-myeong cũng nhận thấy ở bố mẹ mình”.
Quả thật, mãi về sau, Geum-myeong hỏi mẹ rằng sao cô không chọn một người giàu để kết hôn. Ae-sun cười mãn nguyện và đáp lại: “Nếu được quay lại thời điểm đó, mẹ vẫn sẽ cưới lại bố con. Mẹ sẽ làm. Mẹ sẽ làm như thế!”. Câu nói ấy đã minh chứng cho sự trưởng thành và thay đổi của Ae-sun. Cô đã học được cách trân trọng những gì mình đang có, học được cách nhìn nhận giá trị của một tình yêu chân thành. Ae-sun không còn là cô gái trẻ khao khát một cuộc sống tự do, mà là một người phụ nữ trưởng thành, biết rõ điều gì là quan trọng nhất đối với mình. Cô đã tìm thấy hạnh phúc trong một cuộc sống giản dị, bên cạnh người đàn ông mà cô yêu thương.
Giữa những biến động cuộc sống, Gwan-sik luôn lo lắng từng li từng tí vì sợ Ae-sun thiệt thòi. Anh âm thầm làm mọi điều, từ những việc nhỏ nhặt nhất để chắc chắn rằng người thương luôn được an toàn và hạnh phúc. Và câu nói “Mỗi ngày lao động của anh là một ngày gia đình được sống”, dường như trở thành kim chỉ nam cho cuộc đời Gwan-sik. Lúc trẻ, anh dành trọn tình yêu thương cho Ae-sun.
Trong mắt mọi người khi đó, Ae-sun là cô gái bướng bỉnh, cộc cằn, nhưng với Gwan-sik, cô lại là cả thế giới. “Cô ấy thông minh, ăn nói khéo léo, lại còn vô cùng đáng yêu”. Anh yêu Ae-sun bằng một tình yêu chân thành, không điều kiện. Anh chấp nhận con người thật của cô, cả những điểm mạnh và điểm yếu. Tình yêu của anh không phải là sự chiếm hữu hay kiểm soát, mà là sự tôn trọng và ngưỡng mộ. Anh luôn tin tưởng vào Ae-sun, ủng hộ cô theo đuổi ước mơ của mình và sẵn sàng hy sinh tất cả vì hạnh phúc của cô.
Không chỉ vậy, anh luôn ủng hộ những quyết định của vợ, đôi lúc nó có phần khác thường. Điều này được thể hiện rõ trong phân cảnh Geum-myeong thảng thốt hỏi mẹ về lựa chọn đặc biệt trong ngày trọng đại. Ae-sun đã chọn đội một chiếc mũ rộng vành châu Âu thay vì chiếc veil truyền thống. Dù Gwan-sik lo lắng rằng chiếc mũ có thể khiến cô hối hận khi xem lại ảnh cưới, nhưng Ae-sun vẫn quả quyết rằng nó rất đẹp. Sự ủng hộ của Gwan-sik không chỉ đơn thuần là chiều chuộng, mà còn là sự tôn trọng tuyệt đối dành cho cá tính độc lập và sự tự do của Ae-sun.
Khi lập gia đình, sinh con, gánh nặng trách nhiệm càng đè nặng lên vai anh. Anh bị Bu Sang-gil – “chồng hụt” của Ae-sun – diễu võ dương oai và thường xuyên dùng vũ lực. Đỉnh điểm là lúc tay Gwan-sik bị thương, ông ta bỏ mặc cơn đau của anh mà tiếp tục câu mực thay vì quay tàu trở về. Chính vì thế, đôi tay của anh không thể lành lại được. Tuy Gwan-sik chưa từng kể với vợ về những vất vả, tủi hờn mình phải chịu đựng, nhưng hành động và sự hy sinh của anh đã nói lên tất cả.
Về phía Ae-sun, chỉ trong 4 tập đầu tiên, khán giả đã chứng kiến sự thay đổi ngoạn mục của cô. Từ một cô gái cứng cỏi, thẳng thắn, Ae-sun dần trở thành người phụ nữ dịu dàng, bao dung và biết “tiến lùi” đúng thời điểm. Tuy nhiên, sự thay đổi này không đồng nghĩa với việc Ae-sun đánh mất sự mạnh mẽ vốn có. Cô vẫn sẵn sàng bảo vệ Gwan-sik trước mặt Bu Sang-gil dù cơ thể “nặng nề” do đang mang bầu, và bảo vệ con trước sự áp đặt của bà nội chồng và mẹ chồng. Tất cả là vì hiện tại, Ae-sun ưu tiên chồng con hơn. Những gì thiệt thòi về phần mình, Ae-sun đều có thể hy sinh được.
Sự trưởng thành của Ae-sun là một quá trình dài, đòi hỏi sự hy sinh và lòng vị tha. Cô đã học được cách cân bằng giữa cá tính mạnh mẽ và trách nhiệm gia đình, trở thành một người vợ, người mẹ đáng ngưỡng mộ.
Chưa dừng lại ở đó, ở mỗi tập phim, người xem cũng chứng kiến khoảnh khắc Ae-sun luôn nắm lấy tay chồng trên mỗi cung đường. Thế nhưng mấy ai thấu hiểu được ý nghĩa sâu xa của những cái nắm tay ấy. Ae-sun nắm tay Gwan-sik để động viên anh, tiếp thêm cho anh sức mạnh để vượt qua giông bão cuộc đời. Cô nắm lấy đôi tay đã vì gia đình mà gánh vác, để rồi bị thương tật, không thể chữa lành.
Cái nắm tay ấy không chỉ là sự động viên, mà còn là lời xin lỗi và an ủi của Ae-sun dành cho chồng. Cô hiểu rằng, Gwan-sik đã phải chịu đựng quá nhiều vất vả và tủi hờn. Cô muốn dùng tình yêu và sự quan tâm của mình để bù đắp cho anh, để anh biết rằng bản thân không hề đơn độc. Hơn hết, những cái nắm tay ấy cũng là lời hứa của Ae-sun rằng cô sẽ luôn bên cạnh anh, cùng anh vượt qua mọi khó khăn, cùng nhau xây dựng một cuộc sống hạnh phúc. “Trên đời này chẳng có nơi nào ấm áp chờ đón em. Người duy nhất quan tâm đến em chỉ có anh, Yang Gwan Sik”.
Có lẽ, tình cảm giữa Gwan-sik và Ae-sun không thể dùng “yêu” để diễn tả trọn vẹn. Nó vượt qua mọi định nghĩa thông thường về tình yêu, trở thành một thứ tình cảm thiêng liêng và cao đẹp hơn thế. Đó là sự cộng hưởng giữa tình yêu – tình bạn – tình thân, là sự gắn bó sâu sắc giữa hai tâm hồn đồng điệu, lẫn sự hy sinh và thấu hiểu vô điều kiện.
MEN’S FOLIO, tạp chí quốc tế về thời trang và phong cách sống dành cho Quý Ông sành điệu, có bề dày hơn 25 năm kể từ ngày thành lập đầu tiên vào năm 1997 tại Singapore. Men’s Folio mang sứ mệnh quảng bá tài năng châu Á, cũng như xu hướng thời trang nổi bật nhất qua các mùa. Hiện ấn phẩm đã có mặt tại đa quốc gia, hoạt động mạnh mẽ ở các nước Đông Nam Á, và chính thức có mặt tại Việt Nam vào tháng 11/2020. Ấn phẩm Men’s Folio Vietnam hội tụ những bài viết tinh hoa, hình ảnh bắt mắt, giới thiệu những nhân vật danh tiếng của ngành công nghiệp thời trang và giải trí Việt Nam. Cùng cái nhìn tổng quan về xu hướng, thời trang và phong cách sống nổi bật nhất dành cho phái mạnh theo từng mùa/năm.
Copyright © 2024 Luxuo Media Vietnam. All Rights Reserved. Website Developed by Tony Toàn