Thu hẹp khoảng cách với Việt Trúc và Quang Minh (hay còn được biết đến với tên gọi Tizi & Đích Lép) làm tôi hiểu rõ hơn những thành công mà hai bạn đạt được dù tuổi đời còn trẻ. Mười năm qua, sức mạnh để họ bằng lòng song hành cùng nhau, không gì ngoài tình yêu.
Năm 2022 vừa qua là một năm mà tôi nghĩ là hạnh phúc vô vàn của Trúc và Minh khi cả hai đã chính thức về chung một nhà. Chúc mừng hai bạn và mong chặng đường tiếp theo của hai bạn mỗi ngày đều đong đầy niềm vui. Giờ nhìn lại chặng đường dài 10 năm, Minh và Trúc muốn chia sẻ về điều gì?
Quang Minh: Cảm ơn bạn rất nhiều vì lời chúc. 10 năm đã qua với chúng mình có rất nhiều thăng trầm. Tụi mình là bạn học chung lớp chuyên Toán hồi năm cấp ba. Sau này, Trúc thi đậu Đại học Y Dược TP.HCM còn mình học Đại học Quốc tế – Đại học Quốc gia TP.HCM, và hai đứa “giao nhau” ở Bình Thạnh. Tụi mình hay đi chơi cùng nhau rồi dần dà “rơi” vào tình yêu. Đến giờ cũng không có ngày kỷ niệm yêu nhau, chỉ có ngày kỷ niệm cầu hôn và ngày đăng ký kết hôn. Mình và Trúc làm rất nhiều dự án cộng đồng, nội dung giáo dục – giới tính, mở vài công ty riêng, cùng viết hai cuốn sách “Yêu những điều rất nhỏ” và “Yêu là đủ”. Tất cả những thứ chúng mình làm và may mắn thành công đều được lấy nguồn nhiên liệu từ tình yêu của hai đứa. Tụi mình chúc mừng nhau bằng một cái nhà dù còn trả góp nhưng vui. Ngày xưa, mình nói Trúc đợi mình phấn đấu 10 năm và may mắn đúng như lời hứa, mình đã chứng minh được bản lĩnh và tình yêu với Trúc.
Việt Trúc: Nhiều lúc nghĩ về ngày xưa, Trúc cảm thấy may mắn, vì đã va vào một người mà mình chưa bao giờ hối hận khi yêu. Tụi mình không nghĩ nhiều về sự nổi tiếng hay tiền bạc, điều mình thấy trân trọng nhất là dù người kia làm gì, thì người còn lại luôn ủng hộ hết mực.
Cộng đồng các bạn trẻ biết đến hai bạn qua nội dung giáo dục giới tính và tình dục, nhưng mảng này khá nhạy cảm vì tính chuyên môn là tiêu chí đầu tiên. Hai bạn xử lý thế nào?
Quang Minh: Mọi người hay ưu ái gọi tụi mình là “chuyên gia giáo dục giới tính” nhưng tụi mình luôn từ chối. Hai đứa mình xác định ngay từ đầu rằng sẽ là cầu nối, giúp các bạn hiểu về vấn đề của họ, bằng cách sử dụng các mối quan hệ với chuyên gia và bác sĩ của nhau. Tụi mình “chuyển ngữ” lời nói của chuyên gia sao cho dễ hiểu và dễ nhớ. Đó là chưa kể Trúc cũng là sinh viên trường Y, nên chúng mình hiểu hơn ai hết, tính chất quan trọng của thông tin mình cung cấp.
Nhắc về các nhóm cộng đồng thì “Chào cờ, chào! (16+)” là một cộng đồng chất lượng với rất nhiều thành viên. Tôi nghĩ việc dừng hoạt động có lẽ gây tiếc nuối ít nhiều nhưng kết thúc này cũng là khởi đầu cho những dự án mới chăng?
Quang Minh: “Chào cờ” lúc đó là top 1 về nội dung giáo dục giới tính trên Facebook. Tụi mình rất tự hào về điều đó, nhưng để duy trì một group cộng đồng trong thời gian dài gặp rất nhiều khó khăn. Trúc có lẽ là người tiếc ở giai đoạn đầu, nhưng mình nói là không có gì phải tiếc cả. Có rất nhiều yếu tố khách quan dẫn đến quyết định đó. Tụi mình tuyển chọn đội ngũ quản trị viên rất kỹ. Họ nỗ lực xây dựng nhóm và nghiên cứu nội dung song cũng chịu áp lực rất nhiều, nhưng quyền lợi tụi mình có thể cho các bạn là chưa xứng đáng. Dù các bạn chẳng đòi hỏi nhiều nhưng tụi mình vẫn cảm thấy áy náy. Quỹ thời gian tụi mình có thể cam kết cho nhóm cũng không nhiều được như ban đầu, mà một khi không đủ quan tâm thì sẽ dẫn đến rất nhiều vấn đề nằm ngoài tầm kiểm soát. Tuy nhóm đóng lại nhưng tụi mình vẫn tiếp tục giúp đỡ các bạn trẻ bằng những cách khác.
Hai bạn khởi nghiệp khá nhiều, tôi nghĩ vỡ mộng là không thể tránh nhưng đâu là những kinh nghiệm xương máu?
Quang Minh: Đầu tiên là về đồng đội, mình chia ra hai loại, một là co-founder (người đồng sáng lập) và hai là vợ (cười). Tụi mình khởi nghiệp bằng tình yêu mà, nên phải đảm bảo được sự minh bạch và sòng phẳng với những bạn co-founder khác. Thật ra, rất rủi ro cho các bạn khi cùng kinh doanh với một cặp đôi. Lỡ đâu đôi đó cãi nhau rồi đường ai nấy đi thì việc kinh doanh cũng tiêu tan. Trường hợp này từng xảy ra rồi. Tụi mình lúc còn trẻ cũng cãi nhau và đòi chia tay, nhưng giờ thì không như vậy nữa. Nếu có tranh cãi, hai đứa đến văn phòng và làm những phần việc của mình như hai co-founder, sau đó sẽ tìm lúc thích hợp ngồi lại với nhau. Thậm chí, tụi mình còn làm hợp đồng và ghi rõ cổ phần này thuộc về ai, quyết không để tình cảm hay cảm xúc chi phối. Tụi mình nắm tay nhau đi qua mọi thăng trầm, nhưng cãi nhau thì tự thân người đó biết và tách nhau ra.
Vậy mỗi khi có tranh cãi hay giận hờn thì ai là sẽ là người lùi một bước?
Quang Minh: Mình là người đưa tín hiệu muốn làm hòa, còn Trúc sẽ chủ động làm việc đó. Cái tôi của mình rất cao, trong mọi phương diện, và Trúc hiểu điều đó. Ví dụ như mình sẽ vờ trượt tay “like” ảnh và mình chắc là Trúc hiểu ý mình. Trúc rất nhượng bộ mình, nên mình cũng hay nói rằng Trúc chính là người cầm trịch mối quan hệ này, vì nếu một mai chọn dừng lại thì Trúc sẽ rất dứt khoát.
Việt Trúc: Nhưng sau khi đã kéo nhau ra nói chuyện thì tụi mình sẽ nói hết mọi thứ, và những lúc đó thì anh Minh thường dễ xúc động rồi hay khóc nữa (cười).
Hai bạn nghĩ chất xúc tác tình yêu đã quyết định bao nhiêu phần trăm thành công trong các công việc kinh doanh/dự án chung?
Quang Minh: 90% và 10% còn lại là may mắn. Mình là người chẳng có vấn đề gì nếu phải trải qua cuộc sống nhàm chán cả. Lỡ thất bại và mất sạch tiền thì về nhà với mẹ rồi tính tiếp. Nhưng từ khi có Trúc, mình làm mọi thứ kỹ lưỡng từng bước, dù dự án đó lớn nhưng tỉ lệ rủi ro cao thì mình cũng cân nhắc lại, chứ không có tâm lý phải làm bằng mọi giá. Sau khi ổn định với Trúc rồi, mình phát hiện bản thân dễ tập trung cho công việc hơn và cảm thấy thoải mái vô cùng. Hồi xưa nghe những câu ví người phụ nữ bên cạnh mình là “hậu phương vững chắc” còn bán tính bán nghi, giờ thấy đúng ghê lắm (cười).
Về điều hai bạn nể phục nhất ở người kia thì sao?
Quang Minh: Trúc luôn biết ơn mọi thứ đến trong cuộc sống của cô ấy và mình đã học được điều đó. Đôi lúc mình cảm thấy căng thẳng thì Trúc nói “Anh nên biết ơn vì ngày hôm nay vẫn khỏe mạnh đứng ở đây, biết ơn cảm xúc tiêu cực đó, để sau này nhìn lại anh mới thấy mình trưởng thành nhiều từ nó”. Nhờ vậy mà mình cảm thấy được chữa lành rất nhiều.
Việt Trúc: Mình ngưỡng mộ sự hoạt ngôn, kiên nhẫn và sự ủng hộ tuyệt đối từ anh Minh.
Và cảm thấy biết ơn nhau vì điều gì?
Quang Minh: Trúc luôn ủng hộ mình vô điều kiện. Chưa bao giờ Trúc ngăn cản hay tỏ ý nghi ngại về bất kỳ quyết định nào của mình, và dù sau đó mình thất bại, thì ở những lần tiếp theo, Trúc vẫn tin mình làm được. Trúc giúp mình dũng cảm hơn sau mỗi lần vấp ngã. Một thằng con trai sau khi trải qua những đau đớn, đổ bể ở bên ngoài chỉ muốn có một tia hy vọng, để bám lấy mà tiếp tục chiến đấu. Nếu không có sự hậu thuẫn lớn về mặt tinh thần của Trúc, mình rất dễ bị sụp đỗ.
Việt Trúc: Hơn một phần ba cuộc đời mình đã ở bên cạnh anh Minh, mọi khoảnh khắc trong đời và những thay đổi của mình đều có sự ủng hộ và nâng đỡ của anh ấy. Trúc từng có mặc cảm tự ti vì chưa có nhiều kinh nghiệm làm đẹp như các bạn beauty blogger khác, vậy là anh Minh đích thân mời thầy về dạy, và đi đến từng cửa hàng để mua quần áo cho mình. Anh Minh cho Trúc thấy một phiên bản rực rỡ hơn của bản thân, và cho đến tận lúc đó, mình mới dám tin vào những điều mình có thể làm được. Quả thực, anh ấy tin tưởng mình còn hơn cả chính bản thân mình.
Cảm ơn những chia sẻ thú vị của hai bạn!