*Bài viết có tiết lộ nội dung.
Dịp Tết vừa qua, “Tiệm ăn của quỷ” nổi lên như một hiện tượng độc đáo, kết hợp tinh tế giữa thể loại kinh dị và yếu tố ẩm thực truyền thống. Series phim này không chỉ mang đến những giây phút giải trí hồi hộp, mà còn khơi gợi những suy ngẫm sâu sắc về nhân quả, nghiệp báo và giá trị đạo đức.
Chỉ sau hai ngày lên sóng Netflix, “Tiệm ăn của quỷ” đã vươn lên dẫn đầu bảng xếp hạng series truyền hình tại Việt Nam. Thành tích này đánh dấu sự trở lại ngoạn mục của phim truyền hình Việt trên nền tảng quốc tế, sau “Tết ở làng địa ngục”. Đây cũng là loạt phim Việt đầu tiên được Netflix đầu tư.
Lựa chọn lối đi riêng, “Tiệm ăn của quỷ” mang đến câu chuyện kỳ dị, đậm màu sắc tâm linh thay vì phong cách hài, gia đình quen thuộc. Phim lấy bối cảnh một quán ăn kỳ lạ, nơi thực khách có thể thực hiện những khát vọng sâu thẳm nhất của mình, nhưng phải trả một cái giá đắt: linh hồn. Quán ăn này trở thành một “địa ngục trần gian”, nơi những ai bước vào đều không thể thoát ra.
Nghệ sĩ Lê Quốc Nam hóa thân vào vai chủ tiệm bí ẩn (Huy), người bày ra những bữa tiệc thịnh soạn, để dụ dỗ khách hàng. Các món ăn đều tinh xảo, hấp dẫn khó cưỡng và động tới điểm yếu mềm nhất của con người. “Miệng” trở thành cánh cửa kết nối giữa hiện thực và mộng tưởng, tội lỗi và nhân quả.
Đạo diễn Hàm Trần đã khéo léo lồng ghép triết lý Phật giáo và ý nghĩa hiện sinh. Mỗi câu chuyện trong 6 tập phim đều xoay quanh 5 đại tội: tham, sân, si, mạn, nghi. Dù kết thúc thường bi thảm, bộ phim vẫn le lói một tia hy vọng về sự giác ngộ.
Cánh cửa gỗ chạm trổ trong quán tượng trưng cho cánh cửa dẫn đến Niết Bàn. Tuy nhiên, để đạt được Niết Bàn, linh hồn phải trải qua 5 cõi đọa đày và vòng luân hồi bất tận nếu còn lạc lối.
Những người chủ quán bị mắc kẹt trong vòng luân hồi này, họ phải “thu thập” linh hồn cho đến khi những ngọn đèn trong quán được thắp sáng hết. Họ bị lưu đày vĩnh viễn và không có cơ hội siêu sinh, trừ khi có người giết họ và thay thế vị trí đó. Đây chính là lý do chủ tiệm luôn tìm cách dụ dỗ khách hàng vào giao kèo với ác quỷ.
Một trong những điểm đặc biệt của “Tiệm ăn của quỷ” chính là cách sử dụng ẩm thực như một phương tiện để khám phá bản chất con người. Mỗi món ăn trong phim không chỉ là một món ăn thông thường, mà còn là một “món ăn tinh thần”, mang trong mình những ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống, nhân quả và nghiệp báo.
Thực tế, việc hoà trộn ẩm thực vào phim kinh dị không còn mới. Có thể kể tới “The Platform”, “The Menu”, “Bitter Feast”, “Raw”… Tuy nhiên, đạo diễn đã thổi vào đó những “gia vị” đặc sắc khi đưa những món ăn truyền thống vào câu chuyện, tạo nên một không gian ẩm thực vừa gần gũi, vừa kỳ bí.
Ẩm thực trong phim không chỉ là những món ăn thông thường mà còn là “liều thuốc độc” đánh thức lòng tham, hận thù, dục vọng trong mỗi con người. Mỗi món ăn là một câu chuyện, một phần của thế giới mà đạo diễn dày công xây dựng.
Trong tập đầu tiên, món tiết canh tượng trưng cho lòng tham lam vô đáy của Long. Anh chấp nhận giao kèo với quỷ dữ để có tiền tài và danh vọng. Long chấp nhận “nuốt chửng” lòng tham, để nó điều khiển cuộc đời mình và dẫn tới bi kịch.
Lưỡi dê sa tế tập hai mang một ý nghĩa sâu sắc về mối quan hệ giữa Tuấn và mẹ. Vị cay nồng của lưỡi dê tượng trưng cho lời nói cay độc của mẹ, nhưng đồng thời, nó cũng giúp Tuấn hiểu được những hy sinh thầm lặng của mẹ và tình yêu thương vô bờ bến mẹ dành cho anh.
Rượu rắn ở tập thứ ba lại là biểu tượng của lòng hận thù mù quáng. Sự căm phẫn khiến người cha mất con bị che mờ lý trí, báo thù sai người và nhận kết cục bi thảm. Rượu rắn cho thấy oán hờn không chỉ gây tổn thương cho người khác mà còn hủy hoại chính người nuôi dưỡng nó.
Tập phim thứ tư mang đến cho khán giả món cháo tim, gắn liền với câu chuyện tình yêu sóng gió của cặp đôi Vy và Ân. Tim sen trong cháo tim tượng trưng cho những cảm xúc phức tạp trong tình yêu: nghi kỵ, ghen tuông và đau khổ. Vòng lặp ấy tiếp diễn cho đến khi họ nhận ra sai lầm và học cách vượt qua chữ “nghi” để ở bên nhau.
Chùm ruột là món ăn được nhắc đến trong tập thứ năm. Chùm ruột gợi nhớ về quá khứ đau buồn của Tùng, chàng trai không thể chấp nhận cái chết của mẹ. Chùm ruột tượng trưng cho sự “si” mê quá khứ, khiến Tùng trốn tránh thực tại bằng những cơn phê pha. Món ăn như “liều thuốc” giúp anh quên đi nỗi đau, nhưng cũng đẩy anh vào vòng lặp luẩn quẩn, đánh mất tương lai.
Trong tập cuối, khổ qua đại diện cho sự lựa chọn khó khăn giữa báo thù và tha thứ mà mẹ của Tuấn phải đối mặt sau cái chết của con trai. Vị đắng của khổ qua gợi lên những đau khổ, khó khăn mà bà trải qua, nhưng đồng thời, nó cũng tượng trưng cho sự thanh lọc và buông bỏ oán hận để tìm thấy bình yên nội tâm.
Có thể thấy, ẩm thực trong phim đại diện cho tà tâm mỗi người. Chủ tiệm không ép mà cho họ quyền lựa chọn: đối mặt với khổ ải để hướng thiện hay ăn hết để đạt ước nguyện. Đây chính là thông điệp của bộ phim. Trên đường đời, khổ đau hay hậu quả đều do con người quyết định. Và để thoát khỏi vòng tròn tội lỗi cần học cách buông bỏ chấp niệm.
“Tiệm ăn của quỷ” không chỉ dừng lại ở hù dọa giật gân mà chạm tới những trăn trở, khổ đau của nhân vật, bản chất con người, thiện ác, nhân quả. Mỗi nhân vật có câu chuyện, quá khứ, ám ảnh, ẩn ức riêng. Phim khai thác mâu thuẫn nội tâm, tranh đấu giữa thiện – ác, dục vọng – lương tâm, tạo nên bức tranh tâm lý phức tạp, đa chiều.
Một trong những điểm mạnh nổi bật của “Tiệm ăn của quỷ” là kịch bản chặt chẽ, công phu, tỉ mỉ, với nhiều lớp lang, nút thắt, nút mở. Các tình tiết trong phim được liên kết với nhau một cách chặt chẽ, tạo nên một câu chuyện lôi cuốn và giàu sức gợi.
Diễn xuất của các diễn viên trong phim cũng là điểm sáng đáng khen ngợi. Mỗi nhân vật đều được xây dựng một cách độc đáo, có chiều sâu. Các diễn viên đã hóa thân vào nhân vật một cách chân thật, sống động, thể hiện được những cảm xúc phức tạp. Diễn viên Lê Quốc Nam gây ấn tượng mạnh mẽ với ánh mắt vừa nham hiểm dụ dỗ, vừa ngầm cảnh tỉnh “con mồi”. Việc lựa chọn Võ Tấn Phát vào vai Huy lúc trẻ là một quyết định sáng suốt. Kiều Trinh cũng cho thấy khả năng diễn xuất ấn tượng khi vào vai người mẹ đầy mâu thuẫn và đáng thương.
Là series được Netflix đầu tư và phát hành trên toàn cầu, “Tiệm ăn của quỷ” không chỉ hướng đến khán giả Việt Nam mà còn mang tiềm năng chinh phục thị trường quốc tế. Phong cách đạo diễn đậm chất Mỹ của Hàm Trần kết hợp hài hòa với yếu tố ẩm thực Việt hứa hẹn thu hút sự chú ý của khán giả trong khu vực. Chất lượng sản xuất của phim được đánh giá cao với thiết kế mỹ thuật kỳ công, âm thanh sống động, kỹ xảo đặc sắc và những cảnh chuyển tiếp mượt mà. Nếu được đầu tư và quảng bá đúng mức, “Tiệm ăn của quỷ” hoàn toàn có thể trở thành một series ăn khách, đồng thời mở ra cơ hội cho những dự án điện ảnh hoặc các phần tiếp theo.
Mặc dù sở hữu tiềm năng lớn và nhiều sáng tạo độc đáo, “Tiệm ăn của quỷ” vẫn còn một số điểm cần được trau chuốt thêm.
Điều dễ nhận thấy là, kết cấu hợp tuyển với nhiều câu chuyện riêng biệt vô tình tạo ra sự khập khiễng về chất lượng giữa các tập phim. Có tập khiến người xem trầm trồ bởi nội dung lôi cuốn, diễn biến bất ngờ và thông điệp sâu sắc, nhưng cũng có tập thiếu đột phá, dễ đoán và chưa chạm đến cảm xúc khán giả.
Việc khai thác các triết lý Phật giáo về “ngũ độc”, nhân quả và nghiệp báo, đôi khi chỉ được đề cập thoáng qua, chưa đi sâu vào tâm lý nhân vật. Có thể vì hạn chế thời gian, phim chưa đào sâu giằng xé nội tâm nhân vật để làm nổi bật thông điệp triết lý một cách tự nhiên.
Một số tình tiết trong phim được xây dựng chưa thực sự logic. Đặc biệt, ở tập cuối, tham vọng “giải mã” và kết nối các câu chuyện của biên kịch chưa thoả mãn người xem. Nguồn gốc bí ẩn hay thế lực siêu nhiên đứng sau quán ăn này vẫn chưa được làm sáng tỏ. Tuy nhiên, có thể kết thúc mở và những nghi vấn này là tiền đề cho phần hai.
Việc sử dụng hình ảnh mang tính biểu tượng cũng là con dao hai lưỡi. Đôi khi, việc lạm dụng chúng lại gây phản tác dụng, khiến người xem cảm thấy mệt mỏi và khó chịu. Màu phim cũng cần tiết chế hơn để thực sự hỗ trợ việc kể chuyện. Một số món ăn được lồng vào mang tính khiên cưỡng và gượng ép. Lời thoại đôi chỗ còn nặng tính răn dạy, gò bò.
Nhìn chung, “Tiệm ăn của quỷ” là một luồng gió mới đầy tiềm năng trong bối cảnh làn sóng phim kinh dị đang trỗi dậy nhưng còn loay hoay tìm lối đi. Phim có nhiều sáng tạo và đổi mới và khẳng định tay nghề của đạo diễn Hàm Trần cùng ekip. Hy vọng thành công của bộ phim sẽ thúc đẩy điện ảnh Việt Nam phát triển thêm nhiều dự án chất lượng, độc đáo, mang đậm bản sắc văn hóa dân tộc.
MEN’S FOLIO, tạp chí quốc tế về thời trang và phong cách sống dành cho Quý Ông sành điệu, có bề dày hơn 25 năm kể từ ngày thành lập đầu tiên vào năm 1997 tại Singapore. Men’s Folio mang sứ mệnh quảng bá tài năng châu Á, cũng như xu hướng thời trang nổi bật nhất qua các mùa. Hiện ấn phẩm đã có mặt tại đa quốc gia, hoạt động mạnh mẽ ở các nước Đông Nam Á, và chính thức có mặt tại Việt Nam vào tháng 11/2020. Ấn phẩm Men’s Folio Vietnam hội tụ những bài viết tinh hoa, hình ảnh bắt mắt, giới thiệu những nhân vật danh tiếng của ngành công nghiệp thời trang và giải trí Việt Nam. Cùng cái nhìn tổng quan về xu hướng, thời trang và phong cách sống nổi bật nhất dành cho phái mạnh theo từng mùa/năm.
Copyright © 2024 Luxuo Media Vietnam. All Rights Reserved. Website Developed by Tony Toàn