Thuận Nguyễn: “Tôi không phải là ngôi sao vụt sáng, mà từng bước lì lợm tiến về phía trước”
Music & FilmLifestyle

Thuận Nguyễn: “Tôi không phải là ngôi sao vụt sáng, mà từng bước lì lợm tiến về phía trước”

Diễn viên Thuận Nguyễn, một người đã vượt qua tất cả sự hoài nghi để khẳng định khao khát của mình dành cho diễn xuất lớn thế nào, và giờ đây, có lẽ thời của anh đã tới.

Xin chào Thuận Nguyễn, thật thú vị khi chúng ta gặp nhau tại một điểm giao tuyệt vời, giữa thời gian ra mắt hai dự án “Người Vợ Cuối Cùng” và “Người Mặt Trời”. Hai vai diễn đối lập nhau hoàn toàn, thật sự sẽ có chút hào hứng xen lẫn khó khăn khi tiếp nhận sự thay đổi này của anh. Nhân đây, anh có muốn chia sẻ điều gì không?

Thật sự khi hai dự án cùng ra rạp trong một thời gian ngắn, tôi vừa vui vừa lo, vì sợ khán giả chán nhìn mặt mình. Nhưng mặt tích cực là sự hiện diện của tôi sẽ nhiều và lâu hơn. Quan trọng hơn hết, tất cả điều tôi muốn là khán giả có thể thấy được sự nỗ lực và tập trung của tôi dành cho diễn xuất. Đây là hai dự án tôi đã ấp ủ trong vòng hai năm qua. Là một người diễn viên, tôi rất yêu thích việc khai thác mình ở nhiều thể loại vai diễn khác nhau, đặt mình vào nhiều tình huống khác nhau, đó là lý do vì sao bạn thấy sự đa dạng của tôi ở các dự án “Thanh Sói”, “Người Vợ Cuối Cùng” hay “Người Mặt Trời”. Có những nhận định về việc ai đó “hợp vai” hoặc không, nhưng cá nhân tôi vẫn giữ vững quan điểm, rằng mình cần phải mạnh dạn thể hiện năng lực và thử nghiệm nhiều hết mức có thể. Còn chuyện đạo diễn có chọn mình hay không thì tính sau.

Ngay từ những ngày đầu tiên, anh đã quyết liệt như thế?

Tôi đưa cho mình tiêu chí: dù không biết tương lai vai diễn đó có thành công hay không, nhưng tôi không quay lại phiên bản cũ của mình, hay nói vui là không muốn “tắm hai lần trong cùng một dòng sông” (cười). Tôi nghĩ khán giả cũng mong chờ sự mạnh dạn ở một người diễn viên. Nếu họ vẫn thấy hình bóng vai diễn cũ trong nhân vật mới của mình thì xem như thất bại. Có thể chiều sâu tâm hồn giống nhau nhưng tôi luôn cố gắng để thể hiện khác đi, từ dáng đi, cử chỉ cho tới lời ăn tiếng nói.

Tôi nghĩ thông điệp mình muốn truyền tải đến người xem là điều cần đề cao. Ngày trước, tôi cứ nhận vai thôi, nhưng về sau này, tôi suy xét điều đó nhiều hơn. Cho nên tôi càng phải nhìn nhận đúng về tính chất công việc, cũng như trách nhiệm đối của mình đối với công việc.

Ví như Hải Chó Điên (Thanh Sói) và Marco (Người Mặt Trời) đều là hai nhân vật phản diện nhưng mỗi người có màu sắc và chiều sâu khác nhau. Hải ác nhưng không rõ vì sao lại như vậy, còn Marco có động cơ và câu chuyện rõ ràng hơn.

Gầng 10 năm hoạt động nghệ thuật, lần đầu anh có vai chính trong “Qua Bển Làm Chi”, và giờ là hơn 10 năm, nhiều cơ hội diễn xuất hơn đã đến với anh. Cảm xúc lúc này của anh thế nào khi nhìn lại cả một quá trình phấn đấu?

Mọi người hay nói với tôi là hãy tự tin và yêu thương bản thân thật nhiều vì tôi hơi tự ti về chính mình. Có lẽ do tôi đã trải qua nhiều sóng gió và thử thách nên mỗi một cơ hội, sự kiện, hay bất kỳ điều gì đến với mình, nên sự lo lắng luôn là điều đến trước tiên, cũng không hiểu vì sao.

Khi bước những bước đầu tiên vào thế giới nghệ thuật, tôi nghĩ nó là màu hồng, nhưng đặt chân vào rồi mới thấy đầy thử thách, sóng gió và cam go. Lúc đầu, nếu tôi có những lần thắng (mà phần nhiều là may mắn) thì sau đó, thất bại nối liền. Nó đã cho tôi nhiều bài học sâu sắc về nghề. Sau cùng, tôi thấy điều quan trọng là phải tin và kiên trì với những điều mình làm.

Hiện tại, tôi tự hào về con đường và hướng đi của mình. Tôi cũng rất vui khi nhiều cơ hội đến với mình và cũng sẵn sàng tâm lý cho một ngày nào đó… cơ hội không tìm đến nữa. Tôi là người lo xa (cười) nhưng tôi nghĩ ai cũng sẽ lo như vậy thôi, tuỳ mức độ nhiều hay ít. Cho nên thời điểm này, tôi muốn chậm lại một chút, để lựa chọn những tác phẩm có ý nghĩa cho khán giả, cũng như đem đến giá trị của bản thân người làm nghề.

Vì sao anh lại tự ti thế?

Sau khi tốt nghiệp lớp 12, tôi tham gia vào cuộc thi “Ngôi Sao Ngày Mai”. Tôi gần như là người nhỏ tuổi nhất tham gia một cuộc thi diễn xuất. May mắn thế nào tôi lại thắng giải nhất. Sau đó, tôi quyết định casting bộ phim “Những Cơn Mưa Tình Yêu” của đạo diễn Phương Điền và nhận được vai thứ chính. Không những vậy, Chú Điền giới thiệu tôi cho các đạo diễn khác và khi có dự án khác, chú cũng mời tôi. Nhưng tôi từ chối và chọn vào trường Sân khấu điện ảnh học. Tại sao tôi lại tư ti à? Vì tôi phát hiện những gì mình diễn trước đó đều là bản năng và vỡ lẽ rằng mình còn phải học rất nhiều.

Trong quá trình học, tôi không chỉ là học sinh xuất sắc trong tất cả học kỳ và nhận được học bổng, mà còn được thầy cô đánh giá cao, nhận xét là chắc chắn sẽ có tiền đồ sáng lạng, sẽ nổi tiếng. Lúc đó, tôi thấy rất tự tin và an tâm rằng đường sự nghiệp của mình sẽ rộng mở. Nhưng tới lúc ra trường thì tôi như rơi xuống vực, rất khó khăn tìm cho mình một cơ hội, có những giai đoạn phải làm thêm những công việc khác để duy trì đam mê.

Mọi người thấy Thuận Nguyễn dạo gần đây xuất hiện trong nhiều dự án, thực chất chỉ là mới-đây thôi, chứ trước đó, liên tục trượt casting.

Có lẽ những vai diễn gần đây cần sự trải nghiệm nhất định mới diễn tốt được. Tôi nghĩ qua những gập ghềnh, va vấp trong quá khứ, tôi đủ chất liệu để khắc hoạ những nhân vật của hiện tại.

Đến nay, tôi vẫn cảm thấy quyết định giảm cân vì vai diễn trong “Bẫy Ngọt Ngào” của anh là một hành động quả cảm. Đây cũng là vai diễn điện ảnh đầu tiên của anh. Hình như lần đầu tiên nào của Thuận cũng đặc biệt và đáng nhớ, thì phải?

Đúng là kiểu “một lần chơi lớn xem em trầm trồ?” (cười). Lúc đó, tôi rất liều vì quyết định đó với hầu hết mọi người mà nói là không tưởng. Khi đọc kịch bản, tôi biết Ken sẽ có nỗi khổ riêng nhưng sẽ không có nhiều đất diễn để làm bật lên câu chuyện của anh ấy, vì trục chính của phim là câu chuyện của Camy (Bảo Anh).

Làm sao để gây ấn tượng với khán giả, đặc biệt khi đây là vai diễn đầu tiên đánh dấu lần đầu mình chạm ngõ điện ảnh? Đó là chưa kể, người trong nghề đâu còn xa lạ với Thuận Nguyễn nữa. Tôi càng không phải là một phát hiện mới đối với bộ môn nghệ thuật thứ 7 này. Vậy thì lý do gì để nhà sản xuất và đạo diễn dám giao vai cho mình?

Họ hoài nghi về tôi rất nhiều vì nghĩ tôi chỉ có bấy nhiêu. Suy nghĩ ấy làm tôi thêm khao khát với lần xuất hiện này của mình, tôi muốn khẳng định năng lực, niềm đam mê của mình dành cho diễn xuất là vô cùng lớn.

Mọi người có thể chú ý đến tôi nhiều về nỗ lực giảm cân nhưng đồng thời điều đó cũng cho thấy, tôi rất nghiêm túc với công việc này. Bất kỳ mọi vai diễn nào được giao, tôi sẽ đều tìm cách khai thác để nó không dở. Sau vai diễn đó, anh chị trong nghề nhìn nhận tôi và tác phong làm nghề của tôi khác đi, khán giả cũng biết đến tôi nhiều hơn.

Thật ra, tôi nghĩ với nghề nghiệp nào cũng vậy, có những khúc cua, nếu mà mình bẻ lái qua được, thì đường đi phía trước sẽ vững vàng hơn, còn ngược lại thì mình sẽ mất niềm tin và chọn từ bỏ. Trong suốt quá trình tìm kiếm cơ hội, có những khúc cua thử thách như vậy không?

Khoảng thời gian năm 2014-2015, khi những người bạn của tôi bước vào điện ảnh rất trơn tru, còn tôi là lớp trưởng của lớp và được thầy cô đánh giá cao nhưng lại chật vật như vậy. Tôi buồn và áp lực rất nhiều. Mẹ tôi nói rằng hay làm công việc gì đó khác đi, đừng làm diễn viên nữa.

Tự dưng tôi thấy hóa ra những khó khăn và nản lòng của mình so với những điều mẹ nói, chẳng là gì. Nó khiến tôi nhận ra mình đã làm gia đình lo lắng quá nhiều. Tôi không muốn như vậy. Tôi nói với mẹ, là: “Hãy cho con một chút thời gian để chứng minh cho mẹ thấy, con có thể trụ được với nghề bằng năng lực và đam mê của mình”. Giờ nhìn lại, tôi trân quý khoảng thời gian đó, có những lúc ngỡ đã bỏ cuộc, nhưng hoá ra cũng lì lợm thật.

Hiện tại, anh đang được chú nhiều với dự án “Người Vợ Cuối Cùng”. Nửa đầu phim, Nhân là một chàng trai hiền lành nóng tính, còn nửa sau thì trưởng thành hơn khi nhiều mí bật được hé lộ cũng như phải đối mặt với mất mát. Quá trình chuyển biến tâm lý trong một thời lượng ngắn như vậy là không dễ. Anh phải giải mã nhân vật thế nào để những chuyển biến đó mượt và hợp lý?

Tôi nghĩ thế này, tôi từng thất bại ở những vai diễn trước, và tôi nhận được những góp ý rất chân thành, mà một trong số những lời khuyên thức tỉnh tôi nhiều nhất, là cách tôi khai thác nhân vật dễ bị một màu. Khi đọc kịch bản của Nhân, tôi nhận ra ngay, đây là vai diễn dễ bị một màu. Nhân đồng hành với Linh trong thời gian rất ngắn, sau đó xa nhau 7 năm dài và Nhân chỉ thật sự trở lại là chính mình khi gặp lại người mình yêu sâu đậm. Do đó, mục tiêu quan trọng là phải để khắc họa những diễn biến nội tâm rõ rệt của Nhân. Phần nào đó, tôi nghĩ phải yêu nhiều, mới có thể biết cách khai thác từ trong những chi tiết rất nhỏ để phát triển và tạo độ dày cho nhân vật này.

Tức là Thuận Nguyễn cũng yêu nhiều…

Bốn mối tình thì có được tính là nhiều không? (cười)

Chừng đấy là nhiều, nhưng còn phụ thuộc yêu dài, ngắn thế nào.

Một mối tình của tôi kéo dài ít nhất hai năm, tính ra cũng vừa vặn, không nhiều không ít (cười). Thật ra, nhân vật này nhìn rất dễ nhưng lại rất khó. Vì vai diễn thuộc thể loại nhẹ nhàng, không có gì quá đặc biệt nên người diễn viên phải cố gắng tạo nên điểm đặc biệt của nhân vật và biến nó thành của mình.

Tôi nghĩ đây là vai chính quan trọng của Thuận, góp phần khẳng định mạnh mẽ việc anh đang nỗ lực trở thành diễn viên thực lực. Tôi nói thế có đúng không?

Tới thời điểm hiện tại, vai diễn này có thể là một dấu ấn rất đáng nhớ trong sự nghiệp diễn xuất của tôi. Nó giúp tôi tăng độ phủ sóng một cách nhất định và cũng cho khán giả thấy ở tôi có nhiều chất liệu để khai thác. Bằng chứng là anh Victor đã khai thác tôi nhiều khía cạnh và tin vào tiềm năng của tôi.

Tôi cảm thấy mình mạnh ở cảm xúc và nội tâm. Tôi không phải là người hoạt ngôn trong một đám đông, mà sẽ lặng lẽ quan sát. Và Anh Victor nhận ra được điều mà rất ít người nhận ra được ở tôi. Nguồn năng lượng của hai anh em cũng tương đồng. Có một vài cảnh quay, dù hai người không thảo luận trước nhưng đến lúc lên set quay thì những gì anh Victor bày ra trước mắt tôi lại quá đúng với sự tưởng tượng và nghĩ ngợi trước đó của tôi.

Sau “Người Vợ Cuối Cùng”, Thuận Nguyễn tiếp tục hoá thân vào một sinh vật huyền bí đã có tuổi đời tính bằng nhiều thế kỷ trong “Người Mặt Trời”, diễn vai phản diễn thì anh có thừa kinh nghiệm nhưng một ma cà rồng thì lại khác, anh đã thiết lập nhân vật này thế nào?

Quá trình xây dựng nhân vật vẫn là một quy trình như từ trước đến nay. Tôi đi từng bước, hiểu về những biến cố, sóng gió của nhân vật để lý giải vì sao người đó có sự thay đổi lớn trong tâm lý. Marco là người có tâm lý phức tạp, đầy sự hoài nghi, và bất chấp hậu quả của những việc mình làm chỉ cần bảo vệ được gia đình. Anh mơ về một thế giới tự do và muốn cùng em trai thống trị thế giới này. Ngoài ra, tôi cũng tìm nhiều đĩa than, có hẳn một album nhạc, một loại rượu, một mùi nước hoa riêng… để giúp nuôi những cảm xúc của mình với Marco.

Sẽ khó đoán sự hưởng ứng và đón nhận của khán giả với thể loại này. Vậy điểm thu hút anh ở vai diễn Marco và dự án là gì?

Tôi thấy ở “Người Mặt Trời”, bức tranh về hình ảnh lẫn nội dung đều đẹp. Lý do lớn nhất tôi nhận dự án này vì ngưỡng mộ sự gan dạ của đoàn làm phim. Sau khi trúng vai, tôi có chia sẻ sự lo lắng của mình về dự án với đạo diễn Timothy Linh Bùi. Như bạn nói, người Việt mình sẽ thích những phim về tình cảm gia đình nhiều hơn. Thể loại phim này rất kén người xem, khó để tiếp cận với đông đảo khán giả. Anh Timothy bảo là anh muốn làm những điều mới mẻ trong lĩnh vực này, anh đưa kịch bản cho tôi đọc và nói tôi có quyền từ chối nếu không thích. Tôi cũng nghĩ nếu kịch bản không thuyết phục thì tôi sẽ từ chối. Sau khi đọc xong, tôi đã khóc rất nhiều vì nội dung mà phim muốn truyền tải. Ma cà rồng chỉ là chất liệu để khai thác thêm thôi.

Tôi chỉ mong mọi người có thể mở lòng hơn, để người làm phim có thêm nhiều động lực để sáng tạo và đổi mới. Riêng bản thân mình, tôi cũng muốn có thêm một bước đi táo bạo, thành hay bại cũng không quá quan trong nữa, vì tôi biết mình đang làm gì và hiểu rõ những giá trị mà nó sẽ mang đến cho công chúng.

Cảm ơn những chia sẻ của anh.

Ảnh: Tổng hợp
 

Related Article