#MFTalentHub x 8 The Theatre: Barista Quành – Đi theo hương thơm của li cà phê
MF Talent Hub

#MFTalentHub x 8 The Theatre: Barista Quành – Đi theo hương thơm của li cà phê

Nhân vật đầu tiên trong dự án dự án âm nhạc online “Playlist by” được thực hiện bởi 8 the Theatre chính là coffee barista Quành (Trần Quỳnh Anh).

Quành bắt đầu niềm yêu thích cà phê từ năm 2018, trong những tháng ngày cô đơn ở Nhật. Được gặp gỡ và nói chuyện với những người bạn Nhật – những người đã từ bỏ công việc, chọn lối sống chậm, cô dần có cái nhìn sâu sắc hơn về giá trị của cuộc sống. Dũng cảm cũng là một loại tài năng. Du học từ Nhật Bản về, Quành đã chọn con đường ngược lại với mong đợi của nhiều người. Cô bắt đầu cuộc sống ưu tiên sức khỏe và tinh thần, đam mê cống hiến hơn việc chạy theo mức lương cao nhưng chấp nhận sự mệt mỏi và những mối quan hệ công sở ngộp thở. Cô Barista cho biết bản thân nhận thức được việc xây dựng cho mình không gian sống giản dị, thói quen sống tích cực là điều quan trọng giúp cuộc sống mình hạnh phúc hơn, vui vẻ hơn. Hiện tại, Quành được biết đến như chủ sở hữu của một quán cà phê Kimochi và là người phổ biến thói quen tự pha cà phê “chill tại gia”.

Xin chào Quành. Quả là một biệt danh ngộ nghĩnh. Câu chuyện đằng sau nó là gì?

Tên thật của mình là Quỳnh Anh, thật tình mình không thích cái tên này cho lắm nhưng bố mẹ cho gì mình nhận đấy. Mình thích được gọi bằng một cái tên dễ nhớ – cá tính – khác biệt, nên khi được bạn bè gọi liền tên thành “Quành”. Mình thấy ok nên giữ nguyên tên như thế suốt một thời gian dài

Đâu là lần đầu bạn uống cà phê? Bạn bắt đầu yêu thích nó từ khi nào?

Mình uống cà phê từ ngày bé, ly đầu tiên mình uống là Nâu đá (nhiều sữa đặc). Bố mình đã đưa mình đến quán cà phê đó ở trên phố Quán Sứ. Mình uống mà không cảm thấy ngon gì mấy, chỉ uống như một hành động thể hiện trước người lớn.

Sau này mình vẫn nghĩ cà phê uống đắng gắt, chỉ uống để tỉnh táo, nên không bị hấp dẫn bởi cà phê, không có thói quen dùng. Vậy mà khi ở Nhật, trong một lần gặp được một người bạn già người Nhật bỏ việc về dành 10 năm rang cà phê. Khi được tiếp xúc với nhiều loại cà phê đặc sản Specialty Coffee, mình bắt đầu thích và nhận ra những giá trị khác, hương vị ngọt của cà phê, những câu chuyện về con người quanh ly cà phê.

Quán cà phê của bạn có một cái lên thật thú vị – Kimochi. Vì sao bạn lại chọn cái tên này?

Cái tên này cũng đến rất ngẫu nhiên, như cái cách mình đến với cà phê. Mình thấy rất nhiều người Việt biết đến từ “kimochi”, một từ dễ nhớ, thân thiện, còn có những chuyện hóm hỉnh gây liên tưởng từ từ này nữa. Là một người học tiếng Nhật, biết về Nhật, mình muốn mọi người hiểu được nghĩa đúng của nó – chỉ “tâm trạng con người”, nếu kéo dài sẽ có ý nghĩa là “tâm trạng thoải mái” . Âm thanh đáng yêu và thân thiện lại mang nét Nhật nên mình chọn để hướng đến đối tượng khách hàng của quán.

Mình là người rất hay làm theo cảm hứng, khi cảm hứng đến mình nhanh chóng ghi nhận và tiếp tục đào sâu, tin tưởng vào hướng sáng tạo đó.

Ý tưởng cho Kimochi đã bắt đầu như thế nào?

Ý tưởng của Kimochi bắt nguồn từ hình ảnh của mình và nhiều người trẻ khác- là những người nghĩ cà phê chỉ có đắng gắt, uống say, mất ngủ, uống chỉ để tỉnh táo. Mình muốn mang đến trải nghiệm cà phê ngon và dễ uống, đi kèm với cung cách phục vụ Omotenashi lịch sự của người Nhật, để ho có cách nhìn khác về cà phê.

Đã có rất nhiều chị em phụ nữ uống cà phê của Kimochi và nói rằng “Ôi em ơi chị thấy ngon, uống được, cà phê thơm mà không bị đắng gắt!”

Đâu là những khó khăn mà bạn phải đối mặt khi vận hành Kimochi, đặc biệt là trong mùa dịch này?

Vì mình đang xây dựng Kimochi là một quán cà phê delivery, mình nhận order theo 2 khung giờ sáng chiều mỗi ngày mà ship tới tận tay các bạn. Vì vậy trong thời điểm giãn cách toàn thành phố, mình không thể đi giao hàng. Quả là một thời gian khó khăn cho không chỉ mình mà còn cho tất cả những đơn vị kinh doanh F&B khác. Nhưng biết sao được, thay vì giao hàng, mình chọn cách chia sẻ các công thức pha chế và bán các dòng máy pha thủ công tiện gọn, phục vụ cuộc “chill tại gia” của mọi người.

Du học Nhật Bản về, với vốn tiếng Nhật hiện có, bạn có khả năng để tìm một công việc lương cao. Vì sao bạn lại chọn mở Kimochi?

Mình là tuýp thích bị đẩy vào áp lực, mình luôn muốn thử xem giới hạn sáng tạo khi “ôm đồm” một lúc nhiều việc sẽ đến đâu. Hiện tại mình làm rất nhiều công việc cùng một lúc. Buổi sáng và buổi chiều mình dành thời gian cho cà phê. Buổi trưa mình làm công việc freelance marketing cho một doanh nghiệp Nhật đào tạo và tuyển dụng việc làm. Buổi tối mình nhận dạy thêm tiếng Nhật 2 ca mỗi ca 1 tiếng. Tuy gom lại “cả mẻ” thì nghe chừng cũng không giàu nhanh được, nhưng mình còn trẻ và đây là thời gian tích luỹ. Tích luỹ kinh nghiệm và tích luỹ những kết nối với cộng đồng.

Năm ngoái, ngay sau khi đi du học về,  mình đã từng đi làm thử văn phòng 8 tiếng, nhưng nó lấy đi hết sức khoẻ, tinh thần của mình sau 2 tháng thử việc, Mình càng nhận thức được mình là người muốn làm chủ thời gian và ghét sự gò bó rập khuôn. Mình quyết định sống chậm lại, đi sâu vào thứ mình thích đó là cà phê. Mình nghỉ việc, dành thời gian đi học, đi tìm các kênh kết nối hạt, máy, barista ở Hà Nội để hiểu thêm về thị trường. Càng theo càng muốn làm, càng theo càng cảm thấy việc tự mình làm ra các sản phẩm chất lượng, đưa đến tay những người khác, và được công nhận, quả đúng là hợp với mình. Nên mình đã lấy tinh thần đó để mở Kimochi.

Đâu là điều mà bạn muốn các khách hàng cảm nhận được khi đến đây?

Chính là chất lượng sản phẩm phải đi đôi với dịch vụ chăm sóc tử tế. Từ khi mở Kimochi đến này, mình chưa bỏ qua một lần note viết tay nào đính kèm gửi đến người nhận. Mình ghi nhớ khẩu vị riêng của từng khách, nếu họ muốn gia giảm đậm nhạt, mình sẽ luôn chủ động hỏi, và ghi lại để phục vụ họ tốt hơn trong lần sau.

Có câu chuyện dễ thương nào mà bạn nhớ khi làm việc ở kimochi không?

Có nhiều quá, tự nhiên bị hỏi mình không nhớ ra. À

Các bạn khách hàng của Kimochi rất đáng yêu và tử tế. Vào những ngày trời mưa, mình vẫn đảm bảo ship đúng giờ giao, nhiều khi đứng chờ dưới mưa, gọi điện mà khách có lẽ bận không để ý nghe điện, khi xuống thấy mình chân ướt chân ráo, họ cảm động, viết feedback chân thành và còn tip thêm tiền ship cho mình, mặc dù mình có chính sách freeship 5km.

Xin bạn hãy cho biết một chút về lối sống chậm mà bạn đang theo đuổi?

Lối sống chậm theo mình là lối sống bản thân biết làm chủ thời gian và tài chính. Một kiểu sống mà không bị đồng tiền xoay vần bạn, bạn chủ động trong công việc để có thu nhập, bạn bình thản với những thói quen sống đơn giản, bỏ bớt nhu cầu mua sắm không cần thiết, chủ động tìm kiếm tri thức qua báo chí, sách vở để nâng cao tư duy của mình về mọi thứ xung quanh. Và quan trọng là, có một cái đam mê để theo đuổi, biến đam mê đó từ thú vui cá nhân thành niềm vui của một tập thể, dù nhỏ nhưng cũng có giá trị cống hiến tích cực. Đó là cách mình đang sống bây giờ.

Trước khi biết đến lối sống này, cuộc đời của bạn như thế nào?

Trước khi sống như bây giờ, cuộc sống của mình khá áp lực và “mưu toan”. Kiểu luôn nghĩ “phải nhìn mặt người khác mà sống” ấy. Đi làm thì ngồi 8 tiếng. Mình bị đau cột sống lâu năm từ hồi học ở Nhật, nên hôm nào về nhà cũng mệt mỏi. Trước mình sống cùng với gia đình một thời gian sau khi du học về và trước khi ra ở riêng, cuộc sống đặt nặng ánh nhìn của gia đình về định kiến “Đã mất tiền đi Nhật mà không về xin Bộ ngoại giao, tập đoàn Nhật làm hả con/ hả cháu?”.

Mình thấy mệt vì cách người xung quanh mình, người Việt Nam vẫn còn tư tưởng áp đặt cái họ mong và cái đích thực mình muốn.

Đối với Quành, giá trị cuộc sống là gì?

Giá trị cuộc sống của mình là được sống thoải mái tự do nhưng biết dùng đam mê và khả năng của bản thân để cống hiến cho cộng đồng. Nếu chọn giữa việc làm lương cao áp lực và việc làm lương thấp vui vẻ, mình chọn việc làm lương thấp vui vẻ. Mình không phải tuýp người dánh đổi tinh thần thoải mái để có tiền tài cơ đồ. Mình luôn đi tìm sự bình yên trong tâm hồn.

Bạn có lời khuyên nào đến các bạn muốn theo đuổi “lối sống chậm” này không?

Những người bạn đang “lăm le” sống chậm có thể đã là những người có tư duy mới, quan điểm sống mới, có cái tôi cá nhân, có gu nữa. Mình không có lời khuyên nào vì mình tin mỗi người dù cách này hay cách khác, chỉ cần cố gắng thì đến cuối cùng cũng sẽ tìm thấy chốn bình yên riêng. Mình chỉ nhắn nhủ chút thôi, là trước khi chọn “sống chậm” bạn phải có nhận thức về mình rõ ràng, bạn là ai, bạn giỏi cái gì, bạn muốn cuộc đời bạn sau này sẽ thế nào? nhé! Rõ ràng rồi thì mới sống chậm được.

Mình không hề sốt ruột và ngược lại tự tin – tự hào trước bạn bè đồng trang lứa vì khi họ đang khốn khổ đi làm, sống chung cùng bố mẹ, tự hỏi mình muốn gì thì mình đã có cuộc sống riêng với đam mê và tự lo cuộc sống rồi.

Quành yêu nhất điều gì ở vùng đất Hà Thành? Liệu đó có phải là sự chậm rãi của nó như câu nói “Hà Nội không vội được đâu”?

Mình yêu ẩm thực Hà Thành. Là một người con phố cổ, mình cảm nhận được sâu sắc nét tinh tế trong âm thực, cách người Hà Thành nấu cỗ, các quy tắc xưa,.. Mình rất mong những điều đẹp đẽ đó sẽ được lưu truyền.

Mình thấy Hà Nội vội lắm, chỉ kém Sài Gòn thôi. Ngày về nước mình sợ đi ra đường, ào ào xe cộ bon chen. Mình mong những người đang ở Hà Nội, dù công việc bộn bề thế nào, cũng sẽ có một góc chill riêng, một khoảng lặng riêng, có thể chỉ là một buổi cuối tuần nhâm nhi cốc cà phê nhìn phố phường, làm thế nào để thoát ra cái đông đúc ấy. Mình rất mong.

Trước khi tạm biết, có thể cho tôi biết mục tiêu tương lai của bạn là gì?

Mở một quán Kimochi nhỏ song hành cùng hoạt động online của Kimochi, 10 ghế, phục vụ những người muốn thoát ồn ào phố thị chui vào 1 góc để uống cà phê – nghe nhạc và đọc sách và giao lưu với mình!

 

Related Article