Phỏng vấn độc quyền Hoàng Rob: “Sống trong giấc mơ tại thánh đường Fashion Voyage No.5”
Interview

Phỏng vấn độc quyền Hoàng Rob: “Sống trong giấc mơ tại thánh đường Fashion Voyage No.5”

Màn trình diễn vĩ cầm đầy cảm xúc và thăng hoa của nghệ sĩ vĩ cầm Hoàng Rob tại “Fashion Voyage No.5” của đạo diễn Long Kan, trước là khiến giới mộ điệu tại đó vỡ òa, sau là làm tôi rất đỗi tò mò về sự kỳ công để chuẩn bị cho buổi diễn ngày hôm đó. Tôi tin sân khấu trình diễn bùng nổ này có lẽ như một đóa hoa tuyệt đẹp nở rộ trong lòng anh rất nhiều xúc cảm đặc biệt, không chỉ là trải nghiệm biểu diễn với chặng đường 1km, mà còn về hành trình trở thành người biểu diễn vĩ cầm chuyên nghiệp.

Xin chào anh Hoàng Rob, rất cảm ơn anh đã chia sẻ cùng Men’s Folio Vietnam chuyến viễn du ấn tượng vừa qua tại “Fashion Voyage No.5”. Là nghệ sĩ đầu tiên ở Việt Nam sải bước trình diễn trên Cầu Hôn (Phú Quốc), cảm xúc của anh thế nào?

Tôi có nói đùa với tổng đạo diễn Long Kan (nhà sáng lập của Fashion Voyage) rằng cơ duyên lần này xoay quanh chữ “Save the best for the last”. Bởi vì lần anh Long đã mời tôi tham gia “Fashion Voyage” số đầu tiên tại Cầu Vàng, Đà Nẵng năm 2018, thì không may chỉ ít phút trước khi tôi bước ra sân khấu vì lý do thời tiết, nên chương trình đã phải tạm hoãn lại. 5 năm sau, tôi quay trở lại với “Fashion Voyage No.5” và thực hiện phần trình diễn dang dở năm nào. Tôi càng có lý do để tin rằng những điều tốt đẹp nhất đôi khi sẽ đến muộn một chút, chỉ cần mình vững tin.

Để nói về cảm xúc thì quả là một câu chuyện… nhiều bất ngờ. Tôi đã có gần 2 tháng để chuẩn bị cho sân khấu đặc biệt này. Nhưng bạn biết không, khoảnh khắc đó thật sự khác rất nhiều so với mường tượng của tôi. Đó không phải là sự rộn ràng, hưng phấn như những buổi diễn tôi từng trải qua, mà lần này, cảm giác tĩnh tại và bình yên đã bao phủ lấy tôi. Lúc đó tâm trí tôi chỉ loé lên một câu “Cuối cùng thì đã ở đây rồi, go live my best life!”, và cứ thế tôi bước đi từ đầu đến cuối hành trình của mình cùng cây đàn vĩ cầm trên cây cầu rực rỡ một cách siêu thực.

Nhân đây, anh hãy kể về cảm xúc nhớ mãi không quên về những lần đầu tiên trong sự nghiệp của anh nhé?

Nhiều nghệ sĩ và người làm nghệ thuật thường nói về một khái niệm “điểm thăng hoa”, thật ra đó là khoảnh khắc mà mọi đường kẻ đều giao nhau, mọi điều kiện đều hoàn hảo, và người nghệ sĩ biết rằng mình đang được sống giấc mơ của đời mình, một cách sống động và rõ nét. Lúc bước trên cây cầu đẹp như một dải lụa, giữa ánh hoàng hôn đang buông và gió lộng, bên trái là mặt trời đỏ dần chạm vào đường chân trời tiếp giáp với đại dương, bên phải là thành phố biển đủ sắc màu dần chìm trong ánh đèn vàng và trước mặt là con đường thênh thang phủ ánh sáng, mọi thứ đều như một giấc mơ, còn mình thì thật nhỏ bé; nhưng sự nhỏ bé lại căng tràn sức sống mạnh mẽ, để hoà hợp với vũ trụ rộng lớn.

Đó cũng là cảm giác mà tôi có được ở những lần đầu tiên: đứng chơi đàn ở đỉnh Hang Tiên, Live Concert đầu tiên của sự nghiệp trong thánh đường Opera House Hà Nội, lênh đênh trên du thuyền ở private concert của riêng mình…

Nhìn lại, tôi nghĩ đó là một đặc ân mà cuộc đời và âm nhạc đã dành cho mình.

Biểu diễn violin trong một không gian mở 360 độ tại “Fashion Voyage No.5” tin chắc đã đem đến cho anh những trải nghiệm mới mẻ, và cũng không thiếu những thách thức. Anh có thể chia sẻ những khó khăn anh gặp phải trong quá trình chuẩn bị không?

Lúc hoàn thành xong phần trình diễn tôi mới biết đây là sàn diễn trên mặt nước lớn nhất tại Việt Nam đến thời điểm hiện tại, và mình đã đi hơn 1km trên cầu để biểu diễn. Thách thức lớn nhất chắc là tâm lý, vì tôi không thể dự đoán và điều khiển được mọi thứ ở không gian mở và kỳ vĩ như vậy, nhất là về mặt điều kiện khí hậu. Một cơn mưa, nắng to hay gió quá mạnh cũng ảnh hưởng nhiều tới phần biểu diễn. Nhưng không hiểu sao từ trước đó tôi đã có niềm tin là mọi thứ sẽ rất hoàn hảo, và cuối cùng kết quả cũng đã như vậy. Cái này chắc là “lực hấp dẫn” mà mọi người hay bảo (cười).

Có thể thấy không gian trình diễn của anh rất đa dạng, từ quy mô cho đến dạng thức. Không gian rõ ràng là một phần rất quan trọng. Từ góc nhìn và trải nghiệm của anh, anh có định nghĩa hay kỳ vọng gì ở một không gian dành cho âm thanh chủ đạo là vĩ cầm không?

Kỳ thực, tôi không đặt ra một tiêu chuẩn, định nghĩa hay kỳ vọng nào dành cho không gian biểu diễn. Thay vào đó, tôi nghĩ nơi nào đủ cho đôi chân mình đứng và trái tim vẫn rung động, thì đó là thánh đường của mình.

Ngay từ những ngày đầu tiên, tôi đã mang hoài bão đưa tiếng vĩ cầm vang khắp mọi nơi, vượt ra khỏi những nơi chốn mà nó đã từng gắn liền. Kết quả là tôi đã chơi đàn trong hang động bí ẩn, giữa đại ngàn rừng núi, trường giang rộng lớn, trên du thuyền xa hoa, tại những di tích lịch sử thiêng liêng, hay ở những đại nhạc hội sôi động cả chục ngàn khán giả…

Tôi nghĩ thiên nhiên và âm nhạc dễ dàng thuộc về nhau và chúng đều là những điều thuộc về phần nguyên sơ nhất của con người. Vì vậy tôi không chọn hay kỳ vọng gì, chỉ để cho cuộc đời dẫn mình đến những chuyến phiêu lưu mới.

“Đêm Rực Rỡ” và “Đại Dương Lấp Lánh” được anh lựa chọn trình diễn vì những lý do nào?

Đó là 2 bản thu trong album “Mùa Hè Vĩnh Cửu” – nơi mà tôi muốn dùng âm nhạc để ngợi ca vẻ đẹp tráng lệ của thiên nhiên và chúc tụng chính chúng ta vì vẫn được sống trên hành tinh xinh đẹp này.

Nếu ai có nghe kỹ album sẽ thấy rằng “Đêm Rực Rỡ” là bản nhạc tràn đầy hy vọng nhất về tình yêu, như một tráng ca khởi hành mở ra những chặng đường mới. Còn “Đại Dương Lấp Lánh” là cuộc dạo chơi giữa đại dương, với thanh âm đặc trưng của những đàn cá heo. Tôi tin rằng cây Cầu Hôn – dải lụa vắt ngang đại dương, mang biểu tượng tình yêu – và hai nhạc phẩm của mình là những yếu tố mà khi kết hợp sẽ cùng tôn lên ý nghĩa tốt đẹp của nhau.

Hoàng Rob sống trong vô vàn những “bữa tiệc” khác nhau, du hành qua nhiều miền ký ức âm nhạc khó quên, “Fashion Voyage No.5” đã đưa anh viễn du đến một thế giới như thế nào?

Đó là một giấc mơ đẹp đã được dệt thành hình, là thế giới của sự hoà hợp; nơi cây cầu đại diện cho trí tuệ và văn minh của con người và đại dương đại diện cho thiên nhiên nguyên sơ. Cả hai cùng hoà quyện, truyền cảm hứng, lấp đầy lẫn nhau, như một cuộc đối thoại tráng lệ của con người và thiên nhiên.

Tôi hy vọng rằng những bước chân của mình trên Cầu Hôn với âm nhạc sẽ bắt đầu một chặng đường mới tràn đầy niềm tin, mở ra những hành trình tình yêu thi vị trên cây cầu này.

Cảm ơn những chia sẻ thú vị của anh!

Ảnh: Kiếng Cận team
 

Related Article