Có kì lạ không khi tôi nói tôi biết đến khoái cảm trước khi biết đến tình dục?
Đó là những ngày mùa đông ở một thành phố Châu Âu, rất lạnh và rất khô, tôi thường ra ngoài và hít thở rất sâu vào lồng ngực luồng khí lạnh buốt đó, để thấy cả cơ thể rung lên và hai bên thái dương giật nhẹ. Thời khắc tôi cảm thấy cơ thể mình rõ ràng nhất, từng neuron thần kinh đang vận hành, từng centimet trên phần da thịt tiếp xúc với không khí, và một cái đầu vừa nhức buốt vừa sắc nhọn…
Khi tất cả những giác quan cùng được kích hoạt đồng thời, một lượng adrenaline được giải phóng đâu đó trong cơ thể và bộ óc phức tạp của con người, bạn cảm thấy sự sống không chỉ còn là những định nghĩa triết học, tâm lý học hay sinh học nữa. Rất thú vị, nhiều người hay lầm tưởng sensuality (khoái cảm) và sexuality (tình dục) là một, dù thực tế khoái cảm đến từ khao khát mọi giác quan được kích hoạt đến độ người ta có thể tìm thấy sự thỏa mãn ở bất cứ thứ gì, dù nó là tình dục hay uống một cốc café ngon, dù nó là việc chạy bộ 5km mỗi sáng, hay xịt lên người mùi nước hoa quen thuộc.
Tách biệt giữa khoái cảm và tình dục, theo tôi là một sự giải phóng tinh thần, bởi nó kéo theo sự sụp đổ hay chí ít cũng là biến đổi của rất nhiều những quan niệm cũ rích về việc những trải nghiệm khoái cảm của bạn nhất thiết lệ thuộc vào đối tượng thứ hai. Họ là những người phải thì thầm rất gần bên tai bạn những lời ngọt ngào, những người với cơ thể hoàn hảo lấp lánh và mái tóc ướt bước rất chậm trên bãi biển. Đúng là đàn ông yêu bằng mắt và đàn bà yêu bằng tai, nhưng nó không phải lúc nào cũng đồng nghĩa những thứ rót
vào tai hay phô trước mắt có thể đủ lực dẫn để khiến cơ thể và tâm trí được kích động cùng một thời điểm, và chỉ khi đó, theo khoa học, người ta mới biết thế nào là khoái cảm.
Nhưng vẫn có những ngoại lệ, bạn không tin thì hãy thử nghe những gì The Weeknd hát trong ca khúc làm mưa làm gió khắp các bảng xếp hạng năm 2020 – Blinding Lights mà xem:
“You don’t have to do too much / You can turn me on with just a touch…”
Những cái chạm, những tương tác vật lý trên bề mặt da thịt có cái sức mạnh đó. Và nó chắc chắn là lý do để The Weeknd chẳng cần gì ngoài một cái chạm đến có được khoái cảm, để Cigarette After Sex hát rằng Your lips, my lips, Apocalypse…, để Charlotte và Bob Harris trong Lost in Translation (Soffia Coppola) chỉ cần ngồi đối diện nhau một buổi tối bên quầy bar và khó có thể quên nhau sau đó, để điệu tango For una Cabeza giữa người đàn ông mù Frank Slade và cô gái trẻ Donna trong cuốn phim Scent of a Woman (Martin Brest) trở thành một trong những cảnh phim lãng mạn kinh điển nhất.
“Sensuality” – “khoái cảm” khiến tôi liên tưởng đến câu quảng cáo của dòng nước hoa Toy Boy của Moschino, rằng bạn sẽ không thể đoán trước được mùi của nó, vì trên mỗi cơ thể, nó sẽ có những phản ứng hóa học riêng để sản sinh ra những mùi hương khác nhau. Vì thế, dù cùng xịt một chai Toy Boy, đó vẫn sẽ là mùi của bạn và chỉ bạn mà thôi. Không rõ Moschino có nói quá không, nhưng với “khoái cảm” thì đúng là vậy: mỗi cơ thể và bộ não sẽ có những cơ chế tự động cảm giác riêng, giai điệu synthwave đầy chất disco những năm 90 của “Blinding Lights” có thể khiến ai đó nổi da gà, nhưng lại chỉ là thứ âm nhạc đại chúng dễ nghe dễ quên với người khác; một cái chạm nhẹ vào những ngón tay có thể đủ cho những mạch máu phập phồng, hay trái lại cũng chỉ như những va chạm vô tình trên phố. Không có công thức chung để có được khoái cảm, nhưng mẫu số chung duy nhất lại nằm ở chỗ đó có lẽ là một trong những cảm giác mạnh mẽ nhất, thỏa mãn nhất, và có khi, gây nghiện nhất.
Cũng như những kẻ nghiện khác, khi đã nghiện khoái cảm, bạn sẽ không muốn để nó vọt đi quá nhanh, bạn sẽ muốn nhấm nháp nó, trì hoãn nó, bỏ quên tất cả vì nó… Tôi có một anh bạn, sáng nào anh chàng cũng dành thời gian rất lâu cho điếu thuốc đầu tiên trong ngày: chọn cho mình một góc đứng vừa vặn trên ban công, nhấp một ngụm cà phê còn bốc khói, châm lửa điếu thuốc đầu tiên. “Nó gần như là một nghi thức,” anh chàng nói với tôi, “Cảm giác choáng váng lâng lâng khi lượng chất nicotine đầu tiên được dung nạp vào người, không có thứ khoái cảm nào tuyệt vời hơn thế!”