Local Don’t Miss: Đạo nhái trong thời trang Việt: Khi sáng tạo trở thành món hàng dễ mua

  • by Thai Khang Pham
  • November 26, 2025

Trường hợp của nhà thiết kế Cao Minh Tiến trình làng một sản phẩm giống với Duc Studio – Một Local Brand tại Tuần lễ thời trang vừa qua một lần nữa mở ra cuộc thảo luận lớn hơn: Điều gì đang diễn ra phía sau nghề sáng tạo tại Việt Nam, nơi tài năng và đam mê đôi khi không đủ để bảo toàn sự bền vững trong một thị trường thời trang nhiều biến động.

Bộ sưu tập với nhiều điểm tương đồng của NTK Cao Minh Tiến và Thương hiệu Duc Studio

Một bộ sưu tập được trình làng tại Tuần lễ thời trang với vị trí kết màn của nhà thiết kế Cao Minh Tiến, vốn là dịp để khẳng định tư duy sáng tạo và phong cách cá nhân, lại vấp phải tranh cãi khi một số thiết kế được nhận ra có nét tương đồng đáng kể với sản phẩm của Duc Studio – Một thương hiệu nội địa đang dần khẳng định vị thế trên thị trường. Trong bộ sưu tập này, một số mẫu trang phục vốn được mua qua các kênh thương mại điện tử và sử dụng trong bộ sưu tập đã trở thành tâm điểm chú ý vì dấy lên câu hỏi về quyền sở hữu ý tưởng và ranh giới giữa sáng tạo và sao chép.

Sự việc này, dù được xem là vô tình hay thiếu thận trọng, lại phản ánh một vấn nạn lớn hơn trong ngành thời trang Việt Nam: Đạo nhái ý tưởng và sao chép sản phẩm đang diễn ra phổ biến, tinh vi và gây ảnh hưởng sâu rộng đến các Local Brand. Những thương hiệu nội địa như Duc Studio hay các nhãn hàng streetwear khác, với sự đầu tư nghiêm túc về ý tưởng, chất liệu và kỹ thuật, đang phải đối mặt với thực trạng sản phẩm của mình bị tái hiện thô sơ, bán tràn lan với mức giá thấp hơn nhiều. Hậu quả là doanh thu bị ảnh hưởng, uy tín thương hiệu bị suy giảm, đồng thời người tiêu dùng cũng khó phân biệt thật – giả.

Thiết kế của Cao Minh Tiến trên sàn diễn thời trang

Nguyên nhân của vấn nạn này không chỉ xuất phát từ ý thức pháp lý còn hạn chế mà còn từ những áp lực kinh tế và sự bùng nổ nhanh chóng của thị trường. Nhiều xưởng sản xuất nhỏ, hay các thương hiệu mới vào nghề, xem việc sao chép sản phẩm hiện là “giải pháp nhanh” để đưa hàng ra thị trường, mà chưa nhận ra rằng đây là hành vi phá hoại sáng tạo và làm giảm giá trị ngành. Đồng thời, với nhu cầu tiêu dùng tăng cao và mức thu nhập đa dạng, khách hàng dễ bị thu hút bởi các sản phẩm nhái giá rẻ, bỏ qua chất lượng và tư duy sáng tạo đi kèm sản phẩm.

Vấn đề càng trở nên nghiêm trọng khi sự trùng lặp ý tưởng và đạo nhái không còn rõ ràng. Trong thời trang, việc các xu hướng lan truyền toàn cầu khiến nhiều thiết kế có điểm tương đồng. Tuy nhiên, trùng lặp ý tưởng có dấu ấn cá nhân và được biến tấu tinh tế khác hẳn với đạo nhái – Hành vi sao chép gần như tuyệt đối, không có dấu ấn riêng hay kỹ thuật đặc thù. Chính ranh giới mờ nhạt này khiến nhiều local brand Việt rơi vào thế khó: Sản phẩm độc quyền bị sao chép, trong khi khách hàng dễ hoang mang về giá trị thực của món đồ mình mua.

Những sản phẩm mang đậm dấu ấn đặc trưng của Duc Studio

Ảnh hưởng của nạn đạo nhái không chỉ là kinh tế. Khi sản phẩm bị nhái tràn lan, người tiêu dùng dễ rơi vào tâm lý “sợ đụng hàng” và mất niềm tin vào giá trị của thương hiệu gốc. Điều này đặc biệt trầm trọng đối với những thương hiệu mới, nơi mỗi sản phẩm đều mang tâm huyết và dấu ấn sáng tạo riêng. Mức độ sao chép khác nhau từ nhái hoàn toàn đến sao chép một phần đều có tác động tiêu cực: Vừa làm giảm giá trị của thương hiệu, vừa khiến khách hàng phân vân khi lựa chọn.

Để vượt qua thách thức này, các local brand cần đầu tư mạnh vào chất lượng, kỹ thuật và chi tiết sản phẩm, tạo ra những thiết kế khó sao chép. Những đường may tinh tế, kỹ thuật xử lý chất liệu đặc biệt hay các chi tiết độc quyền không chỉ nâng cao giá trị sản phẩm mà còn bảo vệ thương hiệu trước nạn đạo nhái. Khách hàng cũng cần nhận thức rõ giá trị thực của sản phẩm, ưu tiên những món đồ tôn trọng sáng tạo thay vì chạy theo phiên bản giá rẻ, chất lượng thấp.

Bên cạnh đó, cần nhìn nhận vai trò của pháp luật và cơ chế bảo vệ bản quyền trong ngành thời trang. Việt Nam hiện vẫn thiếu những quy định cụ thể và chế tài nghiêm minh đối với việc sao chép thiết kế, khiến local brand phải tự thân vận động để bảo vệ sản phẩm của mình. Trong khi đó, các thương hiệu quốc tế đã xây dựng hệ thống bảo vệ nghiêm ngặt, hạn chế tối đa việc sản phẩm bị bắt chước.

Câu chuyện của Cao Minh Tiến và Duc Studio cũng là lời nhắc nhở rằng thời trang không chỉ là quần áo hay phụ kiện, mà là tư duy, kỹ thuật và cá tính của người sáng tạo. Khi đạo nhái trở thành điều dễ dàng, nó không chỉ làm mất đi sự khác biệt của sản phẩm Việt, mà còn hạ thấp tiêu chuẩn sáng tạo của toàn ngành. Chỉ khi các ý tưởng được tôn trọng, các thiết kế được bảo vệ và khách hàng hiểu giá trị thực sự của sản phẩm, thời trang Việt mới thực sự phát triển bền vững và khẳng định vị thế trên bản đồ quốc tế.

Bộ sưu tập thời trang Thu Đông 2025 của thương hiệu BEUTER

library