“Kẻ si tình” Binz và sự say đắm chân thành trong tình yêu
FeatureEditor's Pick

“Kẻ si tình” Binz và sự say đắm chân thành trong tình yêu

“Kẻ si tình” Binz giờ đây chẳng còn ngại ngùng thừa nhận, rằng anh đang hưởng thụ những gì tình yêu mang đến.

“Tôi rất thích những bức tranh Picasso vẽ người tinh của ông. Với một người xem tranh, có thể những bức hoạ đó nhìn khá khó hiểu, nhưng nếu nhìn tất cả mọi thứ bằng cảm xúc, tôi có thể thấy được tất cả những vẻ đẹp của người tình của ông, nhưng dù mình có am hiểu nghệ thuật đến đâu cũng không thể nào khám phá được hết.” Đúng là cái đẹp chỉ nằm trong mắt kẻ si tình, như Binz nói khi liên tưởng về những bức tranh của danh hoạ Picasso. Và kẻ si tình Binz giờ đây chẳng còn ngại ngùng thừa nhận, anh đang hưởng thụ những gì tình yêu mang đến. Vui vẻ và âu lo. Bình yên và trắc trở. Miệt mài tìm kiếm và trân trọng những điều thậm chí không cần được diễn đạt bằng lời.

Có 5 ngôn ngữ để người ta thể hiện tình yêu, những lời nói, thời gian dành cho đối phương, những món quà, sự chiều chuộng, hay những va chạm vật lý. Ngôn ngữ tình yêu của anh có là một trong những điều này?

Với tôi là cả 5 ngôn ngữ đó đều quan trọng, nhưng tuỳ thời điểm mình dùng cái gì nhiều hơn. Nhưng nếu phải chọn một ngôn ngữ chính, thì tôi sẽ chọn sự chiều chuộng. Tôi nghĩ người tôi yêu thích điều đó và tôi cũng làm nó rất nhiều.

Anh đã từng nói rằng nếu phải chọn thì ở một mình sẽ luôn quan trọng hơn việc có người yêu, đến giờ anh vẫn thấy vậy hay nó đã không còn đúng nữa?

Tôi cũng từng nghĩ tôi yêu một người nào đó rất nhiều, hay ai đó từng yêu mình rất nhiều. Tôi cũng từng nghĩ tôi không bao giờ làm nhạc nữa hay không bao giờ ở đây. Theo thời gian tôi nhận ra những điều đúng trong những suy nghĩ như vậy còn lại rất ít, và sở thích ở một mình là một trong những lầm tưởng như vậy. Tính tôi vốn thích sự yên lặng và không muốn gắn với một ai đó, có thể đó là cảm giác sợ sự trói buộc. Nhưng đến giờ đã không còn như vậy. Tôi cảm thấy mình đủ trưởng thành để đối diện với nỗi sợ đó và đón nhận những khía cạnh cả tốt và xấu của tình yêu. Giờ đây tôi cảm thấy chúng đều xứng đáng. Thậm chí khi nói ra điều này tôi cũng thấy hơi lạ lẫm với chính mình: nhưng bây giờ tôi lại không thích ở một mình nữa rồi.

Trong những ca khúc của anh, cùng là về tình yêu nhưng không hiểu sao tôi vẫn thấy hai hình bóng Binz rất đối lập. Một Binz dữ dội, táo bạo, chiếm lĩnh trong tình yêu như ở “Big City Boi” và một Binz lãng mạn, u buồn cũng vì tình yêu ở “OK” chẳng hạn. Vậy ngoài đời, anh thấy mình thiên về hướng nào hơn? Hay lúc nào cũng ở trạng thái xung đột như vậy?

 Tôi chưa bao giờ thực sự trả lời được câu hỏi này. Với tôi âm nhạc là để nói lên những điều bình thường mình khó có thể nói hay những cảm xúc mình không thể diễn tả được trong những mối quan hệ ngoài âm nhạc. Cả quãng thời gian dài trong sự nghiệp tạo nên hai hình ảnh đối lập của Binz, nhưng khán giả đều có vẻ đồng cảm. Nói là đa nhân cách thì cũng không phải, nhưng đó là hai thể loại nhạc tôi có thể làm tốt, và chắc chắn chúng cũng gắn với một phần tính cách của tôi rồi. Nhưng nói thật là tôi vẫn cảm thấy tính cách ngoài đời của mình nghiêng về phần suy tư, dễ buồn nhiều hơn, dễ ôm cây guitar nhiều hơn là táo bạo. Có lẽ tính cách của tôi thể hiện trong những bài tình ca nhiều hơn những nghịch ngợm phá phách thì phải.

Tiện nói về sự lãng mạn, tôi tò mò hành động lãng mạn nhất anh từng làm cho người yêu là gì?

Tôi nghĩ tất cả những điều tôi làm cho người yêu mình đều lãng mạn hết. Nhưng có thể tôi nghĩ vậy còn đôi khi người ta lại không nghĩ vậy, vì đó có thể là những hành động rất nhỏ bé. Đôi khi nó là bịt mắt người yêu rồi mở mắt họ ra, trước mắt họ là phong cảnh nhìn từ đỉnh núi hay một cái giường đầy hoa hồng. Đôi khi nó là một bữa ăn tôi dành vài tiếng để nấu dù nó bị cháy hay quá mặn hay quá nhạt. Sự lãng mạn với tôi xuất phát từ việc mình làm nó để người khác cảm thấy họ được yêu thương hay không.

Vậy là anh cũng chỉ mưu cầu những ngôn ngữ lãng mạn như vậy từ người yêu?

Đúng vậy. Khi mà tôi có thể cảm nhận được người phụ nữ của mình làm điều gì đó dành cho cảm xúc của mình, thì đó là điều rất quý giá. Nó không cần phải là cái gì quá xa hoa hay chuẩn bị quá chu đáo. Miễn là tôi có thể cảm nhận được ý nghĩa hành động của đối phương, thì mọi thứ đều lãng mạn hết.

Anh cũng đã chẳng từng ngần ngại chia sẻ, đôi khi vì anh … hư nên những mối tình cũ mới kết thúc. Nhưng tôi thì thấy trai hư đến giờ vẫn còn sức hấp dẫn phái nữ lắm. Đây chẳng phải là một nghịch lý thú vị hay sao?

Tôi không chắc về nghịch lý đó. Điều tôi biết chắc là những mối quan hệ của tôi trước đây không thành công phần lớn là do chính tôi không bao giờ nghĩ đến những bước xa hơn ngoài việc chỉ tận hưởng khoảnh khắc vui vẻ bên nhau ở một chỗ rất đẹp, nói vài câu chuyện, có vài nụ hôn, vài ly rượu… Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi muốn mỗi sáng thức dậy sẽ nhìn thấy họ hay khi tôi đi làm về, họ sẽ là người chờ đợi mình ở nhà. Tôi không muốn họ là người đó, không muốn họ ở lại, điều này vô hình chung cũng có thể khiến họ tổn thương. Thú thực tôi không nghĩ những suy nghĩ đó có gì khiến tôi tự hào, và cũng chẳng nghĩ nó thu hút. Nếu tôi là phụ nữ thì tôi cũng sẽ cảm thấy bất mãn với những người đàn ông có những suy nghĩ như vậy đâu. Và với chính tôi, trong những khoảng thời gian như vậy tôi chưa bao giờ có hạnh phúc thực sự, nó chỉ là những điều không thật và chẳng đem lại giá trị gì về tinh thần. Nên dần dần tôi không còn tôn thờ điều đó như lúc mình còn trẻ nữa.

Một Binz khi yêu ở tuổi đôi mươi khác như thế nào so với một Binz khi yêu ở tuổi 30?

Điểm khác biệt lớn nhất là trước đây, tôi thấy tình yêu khá mờ ảo vì chưa bao giờ đi tìm nó. Nhưng giờ mọi thứ trong tình yêu trở nên thật hơn, gần gũi hơn. Khi tôi 20 tuổi, tôi đi tìm khoảnh khắc, và không dám đối mặt với những gì đến cùng với nó. Còn bây giờ thì khác, tôi thực sự đi tìm sự bình yên trong tình yêu. Nó rất đắt giá và xa xỉ, chẳng có gì mua được nó hết. Tất cả những gì tôi phải hi sinh hay đánh đổi vì nó cũng đều xứng đáng hết.

Nhưng bình yên đến đâu cũng chẳng tránh được mâu thuẫn khi yêu, không phải sao? Binz sẽ giải quyết thế nào khi mâu thuẫn xảy ra?

Đó cũng là những bài học tôi đang học dần. May mắn cho tôi là tính cách của tôi không quá nóng nẩy, và tôi có thề điều khiển sự bực tức của mình nên tôi luôn chọn cách nhẹ nhàng nhất có thể và hạn chế những mâu thuẫn hay giải quyết nó bằng việc nhường nhịn để tránh khiến người mình yêu tổn thương. Chuyện đúng sai thực ra chẳng mấy quan trọng, vì chẳng ai vui xung quanh chuyện thắng thua trong tình yêu cả. Thêm nữa, tôi không nghĩ mình có thể hiểu được hết người con gái, có khi họ vừa mới vui xong lại buồn vô cớ, tôi làm quen với điều này và tôn trọng cảm xúc thất thường của người con gái để đi cùng họ trên những cảm xúc đó thay vì đi ngược lại.

Thái độ và tâm trí đón nhận mọi thứ nhẹ nhàng như vậy nên mọi thứ đang khá dễ chịu với tôi. Lắng nghe và thoả hiệp là thứ tôi nghĩ rất quan trọng khi có mâu thuẫn xảy ra, điều này chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Nhưng tôi đang tận hưởng những điều mới mình học trong tình yêu, và mâu thuẫn hay cãi vã cũng đều cần thiết để hai người hiểu nhau hơn.

Tôi thấy nghệ sĩ sáng tác thường bắt nguồn từ hai nguồn cảm hứng. Hoặc họ chia sẻ về những trải nghiệm mình đã có, hoặc họ chia sẻ về những điều họ tưởng tượng nó sẽ là như vậy. Những ngôn từ. và hình ảnh rất gợi tình xuất hiện trong một số tác phẩm âm nhạc của anh xuất phát từ lực đẩy nào đây?

Nó là cả hai. Đó là những lời tôi cảm thấy thoải mái khi nói ra bên ngoài, vì tôi viết ra những điều để nói với người con gái mà người nghe lại không cảm thấy nó tự nhiên, thì sao họ có thể đồng cảm với bài hát được? Tôi phải đảm bảo đó là những gì mình từng nói hay những lời tôi nghĩ trong đầu rằng mình sẽ nói. Đôi khi nó là thứ gì đó hơi trừu tượng hơn, những điều mình không thể nói bên ngoài, đôi khi nó cũng hơi nghịch ngợm một chút. Thực ra có rất nhiều ca khúc tôi từng viết trước đây khiến tôi… ngại khi nghe lại chúng. Khi viết hết những tâm tư của mình cũng chẳng khác gì việc ai cũng có thể nhìn thấu mình, họ sẽ biết cái gì làm cho mình đau, họ sẽ biết chuyện gì xảy ra để mình có những cảm xúc như thế. Đến giờ tôi không thích điều đó. Dần dần những cảm xúc của tôi cũng được tiết chế, dù đúng là đôi khi điều này ảnh hưởng tới nghệ thuật. Nhưng tôi vẫn tin ở trong một khuôn khổ nào đó, tôi vẫn có thể nói được những điều gì đó thoáng qua, đó vẫn sẽ là những cảm xúc rất đẹp, miên man và chân thật.

Cảm ơn anh vì những chia sẻ rất thú vị!

Bài: Vân Anh
Photo & Design: Lâm Nguy (idoomythang)
Stylist: Binpos
Hair and make up: Đặng Trí Viễn
Producer: Mỹ Duy
Artist Assistant: Nhật Tân

 

 

Related Article