Gương mặt trang bìa Trấn Thành – Người vượt lên trên mọi khuôn mẫu, tái lập những tiêu chuẩn mới

  • by Huyền My Trương
  • December 30, 2024

Có lẽ khó tránh sự trồi sụt trong sáng tạo, dẫn đến việc thành công hay thất bại là những kết quả luân phiên. Nhưng Trấn Thành mang đến sự ổn định và nhất quán trong phong độ và sáng tạo. Dù vậy, thay vì những lời tán thưởng như “đạo diễn nghìn tỷ”, anh chỉ mong qua mỗi tác phẩm, khán giả thêm hiểu mình hơn.

Để hình dung về một người sẽ có vài từ khoá nhất định, tôi nghĩ anh đại diện cho tinh thần “tiên phong”. Về phần mình, anh nghĩ thế nào?

Bản thân tôi là người thích sự khác biệt vì phương châm sống của tôi là phải nghĩ khác những gì người khác nghĩ, và những bộ phim tôi làm cũng phản ánh sự khác biệt đó. Mỗi một sự việc có thể đúng với người này hoặc sai với người kia. Hoặc cũng cũng một sự việc nhưng có nhiều cách giải quyết khác nhau, sẽ mang đến hiệu quả tốt cho người này hoặc cho người khác. Cho nên tôi luôn muốn tìm kiếm những góc nhìn khác nhau để bản thân được hoàn thiện hơn và có thể sống trọn vẹn hơn với một lần sống duy nhất của mình.

Những dấu ấn mà Trấn Thành có không dừng lại ở những giá trị hữu hình, như các dự án phim chẳng hạn, mà đó là tầm vóc của một người nghệ sĩ, một đạo diễn, diễn viên, MC Trấn Thành sẽ là những giá trị theo cùng với thời gian, trở thành những nguồn tham khảo, nguồn cảm hứng cho rất nhiều người. 

Trước đây, tôi làm nghề vì đam mê, muốn làm người khác cười, muốn làm người khác vui. Nhưng dần dà, tôi nhận ra mình còn có một sứ mệnh lớn hơn – trở thành người truyền cảm hứng. Tôi biết ơn khi được thượng đế ban tặng cho mình những món quà đặc biệt – khả năng thấu hiểu, lắng nghe và hiểu rõ bản thân.

Tôi muốn dùng những điều mà tôi tích góp trong những năm qua, thông qua các tác phẩm nghệ thuật, lời nói và cá tính của mình, giúp cho mọi người có được niềm tin và góc nhìn mới. Tôi hy vọng, bằng cách làm nghề của mình, tôi có thể trở thành một niềm tin của ai đó để họ được tiếp thêm sức mạnh vượt qua khó khăn.

Năm nay đã là năm thứ 19 tôi gắn bó với nghề. Một năm nữa thôi, tôi sẽ chạm mốc hai thập kỷ, và tôi vẫn ở đây vẫn được khán giả yêu thương. Tôi luôn biết ơn vì điều đó và biết ơn khi mình sinh ra là Trấn Thành, để có thể mang những tác động tích cực đến với mọi người. Tôi không chỉ tạo ra những tác phẩm nghệ thuật, mà còn xem mình là “đại sứ tâm hồn,” mang đến cái đẹp, góc nhìn chân thiện mỹ. Nghe có vẻ hoa mỹ nhưng tôi tin sứ mệnh của người nghệ sĩ là tạo ra những giá trị tốt đẹp, giúp khán giả có được “món ăn tinh thần” lành mạnh.

Tôi làm nghề không chỉ vì bản thân, mà còn vì thế hệ sau. Một khi người ta yêu thương mình, họ có thể học cách làm giống mình. Tôi ý thức được điều này nên luôn cố gắng hoàn thiện để bản thân trở nên tốt hơn, xứng đáng với sự tin yêu của khán giả.

Tôi thấy Trấn Thành đang sống như một nhà đầu tư, rất biết đầu tư cho bản thân, bằng cách liên tục nâng cấp kỹ năng và mở rộng phạm vị nghề nghiệp.

Người nghệ sĩ chuyên nghiệp khác với người yêu thích nghệ thuật ở chỗ họ có chuyên môn và sự hiểu biết sâu sắc về bộ môn mình theo đuổi. Đó không nên chỉ là một cuộc dạo chơi mà phải là một hình mẫu chuẩn mực để người khác nhìn vào và định nghĩa đúng về bộ môn đó.

Tôi nghĩ rằng khi chọn theo đuổi một lĩnh vực nào, ít nhất tôi cần phải tìm hiểu, trang bị kiến thức và hiểu biết về nó. Tôi luôn tự hỏi: Hôm nay mình làm gì? Mình làm vì ai? Là vì gia đình, bạn bè, những người thân yêu, hay vì chính bản thân? Liệu mình đã thật sự hạnh phúc và hài lòng với những gì đang làm hay chưa? Đó là lý do tôi luôn muốn đầu tư vào bản thân, chúng ta sẽ không thể phát triển nếu không tái cấu trúc và đầu tư nghiêm túc.

Trong quá trình tìm kiếm, lựa chọn và sàng lọc, tôi nhận ra đó chính là một bài học và thử thách cho chính mình. Tôi nghĩ, mình cần duy trì thói quen này vì nó là nguồn dinh dưỡng nuôi dưỡng cả tâm hồn lẫn tư duy, giúp tôi luôn mới mẻ trong mắt người khác và quan trọng hơn, không thấy mình cũ.

Trấn Thành đang làm chính xác điều mà thị trường điện ảnh cần: phục vụ số đông khán giả, dù sử dụng cùng một dàn diễn viên, chọn phát triển chủ đề và phong cách kể chuyện xoay quanh các mối quan hệ gia đình. Qua đây, anh nghĩ sao về chuỗi thành công có thể nói là vô tiền khoáng hậu với “Bố Già”, “Nhà Bà Nữ” và “Mai”, một sự thành công vượt lên trên tất cả những mâu thuẫn lẫn sự phân luồng của khán giả?

Khán giả cần những món ăn tinh thần như thế nào, tôi sẽ cố gắng mang đến những gì họ mong đợi, vì tôi làm tất cả để phục vụ khán giả của mình. Là một nghệ sĩ, tôi hiểu rằng mỗi giai đoạn làm nghề đều có những mục tiêu khác nhau. Và đây chưa phải lúc tạo ra tác phẩm chỉ để thỏa mãn bản thân.

Tôi chưa bao giờ làm phim theo bất kỳ công thức nào. Làm phim với tôi đơn giản là kể những câu chuyện mà tôi thực sự muốn kể. Tôi không làm phim theo yêu cầu của ai, cũng không chạy theo thành tích phòng vé. Nếu phim hay thì doanh thu là món quà đi kèm. Số bao nhiêu cũng được, miễn là không lỗ để tôi có thể tiếp tục duy trì đam mê, tiếp tục kể những câu chuyện khác. Điều làm tôi hạnh phúc nhất là được nuôi sống bởi chính công việc mình yêu thích, và mỗi ngày với tôi đều là những khoảnh khắc tận hưởng. Tôi nghĩ ngay trong lúc mình vẫn còn sức trẻ, mình nên làm ra những sản phẩm ý nghĩa, mang lại giá trị cho nhiều người nhất. Tôi chọn lan tỏa những thông điệp tích cực bằng cách truyền tải sao cho dễ tiếp cận, thay vì làm khó họ với những công thức phức tạp hay cách kể chuyện quá khác biệt.

Tôi muốn kể những câu chuyện đời thường. Nhưng để khắc họa những sinh hoạt thường nhật đó, tôi cần nghiên cứu tâm lý biết bao con người, lắng nghe và quan sát biết bao cuộc sống, thậm chí chỉnh từng lời thoại và hành động của diễn viên sao cho gần gũi nhất. Ẩn sâu bên trong cách thể hiện đơn giản nhất là tỉ ti những thứ phức tạp nhất mới là điều thực sự khó khăn.

Tôi muốn đi chậm rãi, làm những điều đơn giản và ý nghĩa để từng bước vững vàng trên con đường sự nghiệp. Tôi không muốn chạy vội để rồi mỏi mệt trên hành trình phía trước.

Anh là kiểu lãnh đạo nào trên phim trường?

Ngày trước, tôi có chút nóng tính, luôn muốn mọi thứ diễn ra đúng ý mình để có được thành phẩm tốt nhất. Đến bây giờ, tôi vẫn muốn những gì tốt nhất theo cách của mình. Nhưng gần đây, tôi học được cách chấp nhận những gì nằm trong hoàn cảnh và điều kiện hiện tại. Tôi tin rằng 1% đóng góp từ 100 người sẽ tốt hơn 100% công sức của một người. Khi biết cách tổng hợp năng lượng và ý tưởng, tôi có thể có được một cái kết không ngờ tới, thú vị và mới mẻ, đồng thời giúp tôi không ngừng vận động và phát triển.

Ngoài việc học hỏi về chuyên môn để kể chuyện qua hình ảnh tốt hơn, tôi luôn tập trung vào cốt lõi thông điệp muốn mang đến khán giả. Một bộ phim hay phụ thuộc rất nhiều vào người kể chuyện,  mục đích và ý nghĩa mà nó mang lại. Một bộ phim tệ không chỉ do cách kể mà còn vì thiếu thông điệp. Tôi tin rằng một bộ phim hay phải có sức tác động đến con người, đến xã hội, hoặc chạm đến một góc tâm hồn của ai đó.

Sau tất cả những kỹ thuật, điều chạm đến trái tim khán giả chính là cảm xúc. Góc nhìn của đạo diễn định hình tác phẩm, và ngược lại, tác phẩm cũng phản ánh con người và cách sống, cách làm nghề của đạo diễn.

Trong các tác phẩm điện ảnh của mình, Trấn Thành luôn góp mặt trong gần như tất cả các vai trò, sự đa nhiệm và cầu toàn này có gây trở ngại cho anh trong vai trò làm đạo diễn hay không?

Dĩ nhiên sẽ có một chút ảnh hưởng nếu bạn phân thân nhiều quá. Nhưng cách tôi làm việc cũng chính là cách tôi sống: trọn vẹn với mọi điều đã chọn và sống tận cùng với điều mình muốn. Dù là vai trò nào, chỉ cần tôi làm được, tôi đều làm hết mình. Trong tình yêu cũng vậy. Tôi yêu ai luôn như lần đầu. Tôi không bao giờ mang những cảm giác cũ vào mối quan hệ mới, bởi điều đó là sự thiếu tôn trọng trong tình yêu.

Tôi thích được làm nhiều thứ bởi chúng ta chỉ có một cuộc đời, một cơ hội duy nhất để sống. Sẽ thật phí phạm nếu không dành thời gian để làm những điều mình muốn, để sau này phải nuối tiếc rằng mình đã quá già hay quá cũ để bắt đầu. Vậy nên, dù có sai, dù có tham, hay ôm đồm đi nữa, tôi vẫn làm.

Thị trường điện ảnh là nơi mà khán giả quyết định tất cả, anh nhỉ?

Nơi nào có nghệ thuật, nơi đó có người thụ hưởng. Nếu một tác phẩm không được đón nhận, nghĩa là nó chưa thực sự trọn vẹn.

Tôi tin rằng mỗi tác phẩm được tạo ra cần có người đồng cảm, dù ít hay nhiều. Họ phải cảm nhận được tại sao tác phẩm đó ra đời và nó mang đến điều gì cho thế giới này. Nếu điều gì đó đến mà không có lý do rõ ràng, chúng ta cần nhìn lại cách nó được mang đến.

Chính vì thế, tôi luôn biết ơn khán giả. Nếu không có sự yêu thương và ủng hộ từ quý vị, tôi đã không có cơ hội để kể nhiều câu chuyện như bây giờ. Nói đi phải nói lại, tôi không ngừng nhìn lại cách mình làm nghề. Tôi nghĩ là tất cả chúng ta, những người làm nghề, chỉ cần làm với một lòng tự trọng, phải làm tốt nhất có thể, trau dồi mỗi ngày để tránh đưa ra những sản phẩm tệ, thì chắc chắn sẽ có người đồng cảm và ủng hộ hành trình của mình. 

Hầu như chưa bao giờ thấy Trấn Thành sắm vai một người đàn ông giàu có trong những bộ phim của mình, vì sao anh lại có hướng tiếp cận như vậy?

Ai cũng sinh ra để cố gắng làm giàu thì mình đóng vai giàu để làm gì? Mình thích những cái đời sống thú vị của nhiều người khác mà mình chưa được trải nghiệm. Mình thích mình là những gì mình chưa từng được là. Tôi càng thích hơn việc có thể tạo được nhiều sự đồng cảm từ những nhân vật của mình. Tôi tin chỉ cần có tư duy và ý chí đủ lớn, sẽ không có công việc nào quá khó khăn. Khi chúng ta đủ yêu việc của mình, biết mình làm cái gì, phục vụ cho ai, mỗi khoảnh khắc đều là sự tận hưởng.

Cảm ơn những chia sẻ của anh.

Photographer: Milor Tran
Creative Director: Khuất Năng Vĩnh
Words: Huyền My Trương
Producer: Văn Minh Thư
Styling: Huy Võ
Makeup Artist: Huy Bùi
Hair Stylist: Nguyên Tố
Set Designer: Dương Uy Quyền
Fashion: Burberry, Balmain, Versace (DAFC)
Watch: Franck Muller (DAFC)

library