Ẩn: Giải mã phương thức sáng tạo của Trung Bảo (Fustic.) trong album “99%” của MCK
Talent Hub

Ẩn: Giải mã phương thức sáng tạo của Trung Bảo (Fustic.) trong album “99%” của MCK

Nghệ sỹ Trung Bảo cùng với team Fustic. là những người sáng tạo nên phần hình ảnh quá đỗi ấn tượng trong album “99%” của rapper MCK. Nhận thấy sự phức tạp và ẩn ý là nhiều vô kể trong series những tác phẩm nghệ thuật của Trung Bảo và team dành cho dự án, tôi đã trò chuyện cùng anh để giải bài toán thị giác này.

Cảm ơn Trung Bảo đã nhận lời mời phỏng vấn của Men’s Folio Vietnam, để bật mí nhiều hơn về sự hợp tác của Fustic. và MCK. Trước hết thì cảm xúc của bạn như thế nào khi sự đón nhận và lời khen ngợi của khán giả dành cho nhóm mình là nhiều không kể xiết?

Cảm ơn Men’s Folio Vietnam đã gửi lời mời. Tôi rất vui mừng, vinh dự và tự hào khi những tác phẩm do Fustic. cùng toàn thể đội ngũ sáng tạo thực hiện được đón nhận tích cực, trở thành một mảnh ghép hoàn hảo giúp những câu chuyện của rapper MCK kết nối với khán giả. Tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành tới MCK và producer Lope Phạm đã tin tưởng vào tầm nhìn sáng tạo của Trung Bảo và Fustic. và những người cộng sự tuyệt vời của Fustic. – Nam Lê, Hải Doãn, Thế Anh cùng nhiếp ảnh gia Lâm Nguy (idoomythang), những người đã đồng hành cùng tôi biến những ý tưởng này thành hiện thực.

Album “99%” quả thật là một “cú nổ” lớn của MCK và Fustic.. Tôi thật sự tò mò về mối duyên nào đã làm nên màn hợp tác thú vị của các bạn? Bạn kỳ vọng gì về sự kết hợp này?

Trên một phương diện nào đó, cả Fustic. và MCK có lẽ đã theo dõi nhau từ lâu. Sau khi MCK và Lope Phạm liên lạc team về album “99%”, chúng tôi đã có những cuộc gặp mặt và trò chuyện rất nhiều về dự án này. Tôi cảm thấy được sự kết nối giữa mọi người trong tư duy sáng tạo, sự chân thành, hồn nhiên và chỉn chu trong nghệ thuật. Tôi mong muốn thông qua những phương thức sáng tạo hình ảnh khác nhau, truyền tải thế giới nội tâm phức tạp của MCK tới người xem. Ngoài việc sáng tạo ra những sản phẩm chất lượng, kỳ vọng duy nhất của tôi là được làm nghệ thuật cùng những người bạn của mình. Đó là những trải nghiệm vô cùng quý giá với tôi.

Ghi tên mình và Fustic. ở cả 3 hạng mục định hướng và xây dựng hình ảnh rất quan trọng là Creative Direction, Graphic Design, Art Direction trong album “99%”, bạn và nhóm của mình lấy nguồn cảm hứng sáng tạo từ đâu, lên chiến lược cụ thể như thế nào, để hoàn thiện mọi thứ đúng với mục tiêu ban đầu đề ra?

Chúng tôi tìm thấy nguồn cảm hứng từ những câu chuyện, những chiêm nghiệm được vẽ lên từ âm nhạc của MCK và Lope Phạm. Fustic. hợp tác với nhiếp ảnh gia Lâm Nguy (idoomythang) xây dựng một thế giới nội tâm thông qua series hình ảnh hơn 24 tác phẩm, bao gồm những tác phẩm số, nhiếp ảnh, tranh và mix-media.

Trong mỗi tác phẩm, việc quan tâm đến từng chi tiết, sử dụng hình ảnh để truyền tải cảm xúc và tính kể chuyện là những yếu tố quan trọng nhất. Nếu bạn để ý sẽ thấy, hình ảnh của “99%” không tả thực, mà chúng giữ vai trò giúp người xem hiểu thêm về thế giới nội tâm sâu thẳm và khó định hình của con người. MCK cũng tạo điều kiện cho Fustic. và idoomythang được tự do sáng tác từ những câu truyện được chia sẻ.

Vì thời gian sản xuất khá gấp nên mọi người quyết định tập trung vào những thế mạnh của riêng mình, và thông qua hình ảnh, chúng tôi cùng nhau chia sẻ đa dạng góc nhìn về những câu chuyện của MCK. Sau cùng, chúng tôi chọn ra được 24 tác phẩm nghệ thuật và 16 tác phẩm chính cho từng bài nhạc trong album.

Sự thể nghiệm nhiều phương thức sáng tạo và chất liệu nghệ thuật khác nhau có lẽ là chìa khoá hoàn hảo để giải bày nỗi lòng và tâm tình của MCK.

Đúng vậy. Sự đa dạng trong phương thức sáng tạo giúp chúng tôi đủ khả năng kể những câu chuyện bằng hình ảnh có chiều sâu một cách đa dạng.

Trong những sáng tạo của bạn, tôi thấy màu đỏ gần như là tông màu chủ đạo bên cạnh sắc xanh dương, xanh lam và xám. Tại sao bạn lại chọn màu đỏ (với nhiều sắc thái khác nhau)? Nó giữ “màu giọng” gì trong tiếng nói chung của của “99%”?

Màu đỏ tả được hai thái cực của những cảm xúc mãnh liệt. Đỏ không chỉ thể hiện được “cực sáng” như sự nồng nhiệt, say mê, mà còn thể hiện được “cực tối” như sự nguy hiểm, nỗi lo âu và sự tức giận.

Mỗi một nghệ sĩ đều mưu cầu thể hiện cái tôi trong các sáng tạo của họ. Vậy “cái tôi” của Trung Bảo tồn tại ở chiều không gian nào trong cái chung, mà cụ thể là một album?

Cái tôi của Trung Bảo đó là mong muốn kể những câu chuyện để kết nối con người. Tôi tin rằng nghệ thuật là phương tiện giúp con người tiến gần hơn tới sự đồng cảm, mà cụ thể trong “99%” là giữa MCK, những người nghệ sĩ và khán giả của họ.

Nhận thấy công nghệ là một yếu tố gắn liền mật thiết với phong cách sáng tạo của Trung Bảo. Tôi lại có một suy nghĩ rằng dường như bước tới tương lai với bạn không phải là trong từng bước đi, mà hữu hình ngay cả trong suy nghĩ. Vậy bạn có phải là “người của tương lai” không?

Rất thú vị. Lời nhận xét rằng suy nghĩ của tôi hướng về tương lai không sai, nhưng dù thế nào chăng nữa, có lẽ những tồn tại trước mắt mình mới quan trọng và có ý nghĩa hơn cả. Nên tôi chỉ mong muốn được trải nghiệm “hiện tại” mà thôi.

Trung Bảo là một nghệ sĩ sử dụng nhiều các công cụ kỹ thuật số. Ngay từ lúc bắt đầu công việc sáng tạo, bạn đã song hành cùng công nghệ, hay mối duyên của bạn và nó chỉ bắt đầu bằng một dịp rất tình cờ nào đó?

Do ảnh hưởng từ bố mình là họa sĩ Nguyễn Thái Hùng, nên từ những ngày còn nhỏ, tôi đã có niềm đam mê với hội hoạ. Còn việc tôi đến với các phương thức sáng tạo kỹ thuật số thì đúng là những sự tình cờ. Nhờ anh trai mà ngay từ khi học cấp một, tôi đã biết đến sự hiện diện của phần mềm Photoshop. Lên tới cấp 3 thì tôi gặp những anh em trong team Fustic. và cùng họ trải nghiệm nhiều hơn về quay phim, chụp ảnh, thiết kế đồ họa và kỹ xảo.

Bên cạnh việc học từ mọi người, tôi còn tự học thêm về các phần mềm, các công cụ, một cách rất hồn nhiên. Mỗi một công cụ học được đều mở ra trong tôi một thế giới mới, giúp tôi có nhiều khả năng hiện thực hóa những ý tưởng trong đầu mình hơn. Điều này làm tôi cảm thấy rất hào hứng.

Bên cạnh hình ảnh là điều trước mắt tôi đang thấy, bạn còn “mổ xẻ” bản thân/thực hành sáng tạo trên những công cụ/sở thích nào khác nữa không? Vì sao?

Song song với sáng tạo nghệ thuật thị giác, tôi còn là một nghệ sĩ thể nghiệm giọng nói (hay còn được gọi là beatboxer). Gần 5 thập kỷ qua, cộng đồng beatbox vẫn giữ vững đam mê và mục tiêu đẩy giới hạn của giọng nói con người. Tôi có đam mê sâu sắc với những âm vực và biểu cảm giọng nói của con người. Với niềm đam mê này, cùng những nghiên cứu về các công nghệ sáng tạo của bản thân, tôi kết hợp với nghệ sĩ đương đại đến từ Anh – Reeps 100, sáng tạo nên dự án nghệ thuật dài hơi “Voice Gems”.

Còn về con đường xa hơn với Fustic., tôi cùng những người bạn đồng sáng lập Hải Doãn và Nam Lê đang đầu tư nghiên cứu về các công nghệ tương tác và thiết kế những trải nghiệm đa chiều hơn, vượt ra khỏi giới hạn của những hình ảnh hai chiều (có thể thấy ví dụ như triển lãm “ĐỦ” trong năm 2022).

Đối với một người làm sáng tạo, điều gì đáng sợ nhất? Đó là cạn kiệt ý tưởng hay một nỗi sợ nào đó lớn lao và ám ảnh hơn chăng?

Điều này tôi chưa nghĩ tới nhiều, nhưng có lẽ đó là nỗi sợ mất đi sự hồn nhiên và sự chân thành với chính mình (cười).

Cảm ơn những chia sẻ thú vị của Trung Bảo!

Ảnh: Tổng hợp
 

Related Article