DRINK-IN HOT LIST: Nhà sáng lập the Pi trong nỗ lực vượt thoát khỏi chu vi của mình

  • by Huyền My Trương
  • September 4, 2025

The Pi, một cái tên gợi đến hằng số vô tỉ, một chuyển động khép kín nhưng bất tận. Nó khiến tôi nghĩ về một nhà sáng lập lý trí, logic và mạch lạc trong tư duy. Nhưng cũng chính từ hình ảnh vòng tròn ấy, tôi tự hỏi: Làm sao để một thương hiệu sinh ra từ sự toàn vẹn lại có thể vượt ra khỏi chu vi của chính mình? Liệu giới hạn có thể là điểm khởi đầu cho một sự tái định nghĩa?

Hành trình để từ một bartender, chuyên viên R&D mở một quán bar cho chính mình, chưa bao giờ là điều dễ dàng. Sau tất cả, Chun Chun nghĩ điều gì giúp bạn vẫn trụ vững?

Tôi bước vào ngành dịch đơn thuần là để có một công việc, không có sẵn kiến thức kinh doanh, càng không có một tham vọng cụ thể nào cho một tương lai khởi nghiệp. Từ những ca làm việc đông đúc, cùng đồng nghiệp tranh nhau làm những đơn cocktail thưa thớt, đến việc đối mặt với bài toán nhân sự, chi phí, định hướng, tôi nhận ra đến cuối cùng thì mục đích duy nhất là mang đến cho khách hàng một dịch vụ tốt nhất và phù hợp nhất.

The Pi không phải một dự án hoành tráng, mà là một điểm giao giữa ước mơ và sự nhất quán trong việc mưu cầu trao đi trải nghiệm chân thành nhất cho mỗi một khách hàng tìm đến chúng tôi. Hơn cả đam mê hay những thành tựu, điều giúp tôi kiên định đến nay còn là niềm tin và sự kỷ luật. Tôi quyết liệt với điều mình đang làm và muốn đi với nó đến cùng.

Tôi khá thích khi biết “the Pi” được đặt theo tên hằng số toán học – một con số không bao giờ kết thúc và cũng chẳng lặp lại. Giống như chính các bạn – vô tận, luôn chuyển động và không bao giờ bằng lòng với sự dậm chân tại chỗ. Tôi muốn biết sự không ngừng chuyển động và nâng mình nên mỗi ngày, được thể hiện cụ thể như thế nào trong hành trình của bạn, kể từ những bước đi đầu tiên đến nay?

Tôi tin rằng sự vượt bậc không đến từ những bước ngoặt lớn lao, mà đến từ chính những sự thay đổi nhỏ nhất từ bản thân, từ cách mình tiếp cận với mọi thứ. Niềm say mê, sự tò mò và thói quen luôn tự đặt câu hỏi cho mỗi việc mình làm là cách chúng tôi hòa nhịp với sự chuyển động không ngừng của thế giới, và giữ cho mình một tinh thần luôn sẵn sàng xông pha.

Có lẽ cột mốc lớn nhất là khi tôi quyết định xây dựng the Pi vượt khỏi những khuôn khổ và tiêu chuẩn thông thường. Tôi nghĩ tiêu chuẩn đôi khi mang hình hài của một mũi tên, một khi rời nỏ thì chỉ hướng đến một đích cố định. Còn the Pi, cũng như hằng số ấy, là một vòng tròn, không điểm khởi đầu, không điểm kết thúc.

Tôi chọn tiếp cận mọi thứ từ nhiều góc nhìn, dưới nhiều hệ quy chiếu như cách một vòng tròn luôn liền mạch và bao quát. Sự chuyển động không nằm ở tốc độ, mà ở khả năng thích nghi với không gian, với con người, với những biến chuyển của xã hội và với chính mình.

The Pi có vẻ rất “có lý trí” trong cấu trúc, nhưng đâu là phần trực giác và cảm xúc mà bạn đặt vào nó?

Lý trí giúp tôi tạo nên một hệ thống vận hành mạch lạc. Suy cho cùng, để một bartender có thể làm chủ quầy bar luôn đòi hỏi khả năng quản trị, sự nhạy bén trong quan sát, sự sắp xếp và điều chỉnh hợp lý, không thuần túy chỉ có cảm xúc. Trong không gian the Pi, lý trí và trực giác không đối lập nhau, thay vào đó, tôi tạo ra một môi trường cộng sinh cho cả hai.

Trực giác không phải sự bốc đồng trong cảm xúc mà là kết quả của việc quan sát thường xuyên và sự tự tin vào khả năng cảm nhận của bản thân. Có lẽ sự sáng tạo là trạng thái gần với cảm xúc nhất ở the Pi.

“the Pi cocktail place” là chương đầu tiên trong chuỗi dự án “by the Pi” – loạt mô hình kinh doanh có khả năng thay đổi linh hoạt theo nhịp sống và sự chuyển động của xã hội. Bạn hình dung “by the Pi” series sẽ phát triển theo hướng nào trong tương lai?

“by the Pi” là cách tôi nghĩ về sự mở rộng, không phải bằng việc nhân bản, mà là triển khai. Như những nhành non vươn ra từ một thân cây lớn, mỗi dự án trong tương lai sẽ mang hình hài riêng, nhưng vẫn chung nguồn sống và chia sẻ cùng giá trị cốt lõi mà the Pi hướng đến. Đó là sự linh hoạt, tính người, sự chân thành và tự nhiên.

Tôi không chọn phương án theo đuổi thị hiếu nhất thời; thay vào đó từ sản phẩm, không gian đến thông điệp đều phải bám sát với mục tiêu và tầm nhìn đã đặt ra từ những ngày đầu. Dù hình thức có thể thay đổi theo bối cảnh, dù có những ý tưởng buộc phải gác lại cho đến khi thích hợp, thì cốt lõi vẫn phải được giữ nguyên, bằng sự chân thành và bản sắc không mang tính thoả hiệp.

Bạn nghĩ điều gì đang thiếu ở bối cảnh bar/cocktail tại Việt Nam? Và the Pi đang lấp đầy khoảng trống nào? Song song đó, the Pi hướng đến cộng đồng địa phương ra sao?

Tôi nghĩ điều mà bối cảnh bar/cocktail tại Việt Nam còn thiếu không hẳn là kỹ thuật hay sản phẩm, mà là thời gian. Thời gian để cả người làm nghề và người tiêu dùng kịp thích nghi, hiểu và đón nhận nó thành một nếp sống. Mọi thứ đang phát triển cực kỳ nhanh chóng và vì vậy cũng đặt áp lực lên việc định hình cá tính rất nhiều.

Thực ra, the Pi cũng vừa chỉ chập chững bước những bước đầu tiên trong hành trình dài đòi hỏi một sự bền bỉ phía trước, nên tôi sẽ không đặt mục tiêu rằng the Pi phải lấp đầy khoảng trống nào cả. Trong quá trình xây dựng và vận hành the Pi, tôi đề cao sự thoải mái, tính kết nối và tạo nên một cộng đồng lành mạnh có kỷ luật, nơi cả người pha chế lẫn người thưởng thức đều được là chính mình trong hành trình tìm tòi, khám phá khẩu vị cũng như sở thích của bản thân.

Tôi cũng tin rằng đôi khi chỉ riêng việc giữ được một cộng đồng đã là một sự đóng góp đến sự phát triển chung của ngành bar nói riêng và F&B nói chung tại Việt Nam.

The Pi đã vận hành thế nào để đề cao triết lý: “Khách hàng là trung tâm”?

Tại the Pi, khách hàng không phải là “đối tượng” được phục vụ, mà là bạn đồng hành trong một cuộc đối thoại không lời – giữa không gian và cảm xúc, giữa vị giác và sự kết nối con người. Mỗi người bước vào Pi là một bài toán, và không có công thức chung nào có thể áp dụng cho tất cả. Thay vì đặt đội ngũ vào một kịch bản định sẵn, tôi khuyến khích sự quan sát, lắng nghe và phản hồi với thái độ chân thành nhất.

Ở the Pi, không có khái niệm ly cocktail hoàn hảo, chỉ có ly cocktail phù hợp với người thưởng thức. Và nếu một cuộc gặp ngắn ngủi tại quầy bar có thể mở ra một kết nối dài lâu, với tôi, đó đã là thành công lớn nhất của nơi này.

Khi làm việc với các loại thức uống và nguyên liệu đặc biệt, bạn thường bắt đầu từ đâu – từ tinh thần của nó, từ nguyên liệu chính, hay từ trải nghiệm bạn muốn khách cảm nhận?

Đối với tôi mọi sự sáng tạo đều cần đến từ một nền tảng vững chắc. Để làm việc với bất kỳ một nguyên liệu nào, sự tôn trọng với chính nguyên liệu là điều cần thiết. Hiểu một chai rượu giống như hiểu một con người, cần thời gian và sự nghiên cứu. Mỗi loại rượu đều có có bản sắc, câu chuyện và biên độ cảm xúc riêng. Trước khi thay đổi hoặc phát triển nó, chúng ta cần thật sự lắng nghe, hiểu rõ về tinh thần, kết cấu và khả năng biến hóa. Chỉ khi hiểu đủ sâu, tôi mới có thể gắn kết nó với một cảm xúc cụ thể, một công thức hay một hương vị nào đó mà mình mong muốn đem lại cho khách hàng.

Tôi mạo muội nghĩ mezcal, sherry, liqueur… là những nguyên liệu không dễ chiều người uống đại trà. Bạn chọn chúng vì điều gì: Tính cách, chiều sâu, hay sự thử thách?

Tôi không nghĩ có sự phân biệt giữa người uống đại trà hay người uống chuyên sâu. Ai cũng có hành trình riêng để khám phá khẩu vị và sở thích của mình.

Việc chọn những nguyên liệu như mezcal, sherry hay các loại rượu mùi để làm điểm sáng chính của menu tại the Pi đơn giản là tôi thích chúng. Khi sử dụng những nguyên liệu ấy, tôi không tìm cách để chiều khách, mà làm sao để có thể tạo ra thật nhiều cơ hội để khách hàng tự khám phá, hiểu thêm hơn về sở thích của bản thân.

Khi bước vào thế giới rượu rộng lớn thì việc tiếp cận với các nguyên liệu có phần mới lạ hơn một chút sẽ giúp gợi lên sự hứng thú, tò mò và ham thích một cách bản năng. Sự mới lạ sẽ đọng lại ở khách hàng nhiều hơn là hương vị của một ly nước, mà sâu xa hơn đó còn là sự tự tin và cảm giác thấu hiểu mình hơn.

Việc giành Á quân tại Giffard West Cup 2019, Top 4 Ti-Punch Cup Asia 2020… đã ảnh hưởng gì đến lòng tin hoặc tư duy nghề nghiệp của bạn?

Thực ra là không (cười). Thời điểm tham gia các cuộc thi, tôi còn khá trẻ và tham gia với tinh thần thử nghiệm, cọ xát và học hỏi. Khát khao chiến thắng là điều dĩ nhiên nhưng đó chắc chắn không phải là điều đọng lại trong tôi sâu sắc nhất.

Giá trị lớn nhất mà những cuộc thi mang lại cho tôi là con người, bạn bè, những cuộc gặp gỡ đầy cảm hứng, và chúng tôi vẫn ủng hộ nhau đến tận bây giờ. Trong một ngành nghề mà mỗi người đều đau đáu tìm tiếng nói riêng, việc gặp được những người thấu hiểu, ủng hộ dẫu cho có những sự lựa chọn khác nhau, đó đều là phần thưởng quý giá nhất.

Vậy đâu là bài học quan trọng nhất bạn học được về bản thân và tiềm năng của một người, không phải về nghề?

Tôi học được rằng, chỉ đam mê thôi là không đủ, bạn phải có sự kỷ luật, sự tha thiết và cả khả năng nhìn nhận vấn đề ở nhiều chiều kích khác nhau. Tiềm năng của một con người không đến từ những điều sẵn có, tôi tin vào lòng can đảm và tâm huyết mới là thứ nuôi dưỡng và đánh thức tiềm năng ấy theo thời gian.

Với vai trò là nhà sáng lập kiêm nhà đầu tư, bạn quản trị sự khác biệt giữa đam mê cá nhân và bài toán tài chính như thế nào?

Tôi không tách biệt hai thứ đó ra. The Pi là công việc, là đam mê và cũng là một sự đầu tư thực sự nghiêm túc. Tôi luôn tự điều chỉnh để có những cái nhìn khách quan hơn, đồng thời cũng tin tưởng, phối hợp với các đội ngũ đảm nhận những nhiệm vụ chuyên biệt khác. Từ team tại quầy bar đến truyền thông, hành chính, kế toán, tài chính, tôi phải đảm bảo xây dựng đội nhóm đúng nhiệm vụ để cùng mình vận hành quán một cách hiệu quả nhất.

Có điều gì trong quá khứ đã ảnh hưởng đến cách bạn xây dựng the Pi?

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê miền Trung, chuyển vào một thành phố lớn cùng sự non nớt, bốc đồng của tuổi trẻ, với tâm thế háo hức và khát khao được thử sức. Lựa chọn trở thành bartender đã dạy tôi nhiều bài học, từ sự khiêm tốn, tinh thần mưu cầu kiến thức, đam mê học hỏi, đến việc giữ vững chính kiến trong môi trường nhiều biến động.

Đó cũng chính là phần xương sống tôi theo sát trong quá trình xây dựng the Pi. Bản chất của một vấn đề sẽ không có đúng sai mà là sự nhìn nhận từ những góc độ khác nhau, và tôi tin rằng dẫu bạn là ai hay là điều gì, chắc chắn ở đó sẽ luôn có không gian cho sự trưởng thành.

Quá khứ, hiện tại và tương lai, chặng đường nào khiến bạn phải đối thoại với chính mình nhiều nhất? Đó là cuộc đối thoại thế nào? Vì sao?

Quá khứ đã qua và tương lai thì chưa đến vì thế, hiện tại luôn là điều đáng để trân trọng và hướng đến. Hiện tại không chỉ là kết quả của những gì đã trải qua, mà còn là nền móng cho những gì sắp tới. Mỗi ngày, tôi đều dành thời gian để đối thoại với chính mình. Đó cũng là cách tôi thể hiện sự yêu thương và quan tâm dành cho bản thân, bằng việc không ngừng soi chiếu, lắng nghe và điều chỉnh.

Nhìn lại những gì đã diễn ra trong một ngày: Điều gì cần thay đổi, điều gì nên giữ lại, điều gì xứng đáng được nuôi dưỡng và phát triển? Tôi tin rằng chỉ khi thật sự làm được điều đó, mình mới có thể đồng hành sâu sắc cùng không gian mà mình tạo ra, không chỉ với vai trò người sáng lập, mà còn là một phần sống động trong chính nó.

Cảm ơn sự chia sẻ của bạn.

Bài viết nằm trong chuyên đề Drink-in Hot List được thực hiện trong ấn phẩm Men’s Folio Vietnam #29 (07/2025) – Modern Frame Issue

library