Khi Dave Franco và Alison Brie – đôi vợ chồng ngoài đời thực – cùng nhau đứng trước máy quay, khán giả đã kỳ vọng một bộ phim tình cảm độc đáo. Nhưng “Together” không dừng lại ở sự ngọt ngào; đó là sự kết hợp bất ngờ giữa rom-com và body horror, một thứ cocktail pha trộn giữa mật ngọt ái tình và mùi tanh máu thịt. Phim mở ra với câu chuyện một đôi tình nhân chật vật tìm tiếng nói chung, nhưng thay vì đi theo lối mòn hài lãng mạn, đạo diễn biến mối quan hệ đó thành một cơn ác mộng thể xác – nơi tình yêu không chỉ gắn kết tinh thần mà còn hòa tan cả cơ thể họ.
Dính lẹo xoay quanh Tim (Franco) và Millie (Brie), một cặp đôi đã gắn bó được 10 năm nhưng tình cảm đang dần phai nhạt. Cố gắng cứu vãn mối quan hệ trên bờ vực đổ vỡ, Tim và Millie quyết định rời thành phố để chuyển đến sống tại một vùng quê trong lành. Trong một lần đi dạo ở khu rừng gần nhà, họ vô tình uống phải nước từ một chiếc ao kỳ lạ trong hang động. Kể từ đó, cơ thể họ bắt đầu… dính nhau cả về mặt vật lý lẫn tâm lý, theo cách kỳ quái và ngày càng mất kiểm soát. Trên hành trình chống lại hiện tượng kinh dị này, cặp đôi không chỉ phải đấu tranh để giành lại sự tự do cơ thể, mà còn khám phá ra bí mật phía sau, buộc họ phải đối mặt với lựa chọn cuối cùng: Tình yêu hay sự huỷ diệt về thể xác?
Ngay từ đầu, hình tượng Vua chuột – được tạo nên từ hàng chục con chuột buộc đuôi vào nhau – đã đặt nền móng cho lối ẩn dụ xuyên suốt phim. Tình yêu, nếu cực đoan, có thể giống như sự rối rắm, quấn quýt, không thể thoát ra. “Together” không chọn cách kể chuyện tuyến tính hay an toàn. Thay vào đó, phim vận dụng body horror như một ẩn dụ cho sự ràng buộc, chiếm hữu, và ám ảnh đồng hành trong tình yêu.
Khái niệm “skinship” vốn quen thuộc trong văn hóa đại chúng châu Á, sự gần gũi thể xác như ôm, hôn, bỗng trở thành nỗi kinh hoàng khi nhân vật nam nữ chính không chỉ chạm nhau, mà còn… liền nhau. Mỗi lần gần gũi, họ bị thôi thúc để hợp nhất, da thịt hòa tan, cơ bắp và mạch máu xoắn vào nhau. Những cảnh quay đặc tả bằng practical effect (kỹ xảo thực tế) khiến khán giả vừa tò mò, vừa buồn nôn, nhưng không thể rời mắt.
Ẩn sau đó, phim mượn triết học Hy Lạp để đặt câu hỏi: Con người có thực sự tìm nửa còn lại của mình? Một nhân vật trong phim đã trích câu truyện Symposium của Plato: Loài người vốn từng là sinh thể toàn vẹn, nhưng bị Zeus tách đôi, từ đó sống cả đời kiếm tìm nửa kia. “Together” đẩy luận điểm này đến cực hạn: Nếu ta thực sự tìm thấy nửa kia, liệu ta có muốn trở thành một thực thể duy nhất? Hay đó sẽ là sự tự hủy? Câu chuyện, vốn dĩ tưởng là về sự lãng mạn, lại trở thành một bi kịch sinh học – tình yêu biến thành ký sinh.
Phong cách kể chuyện của “Together” vì thế mang hai lớp: Một lớp bề mặt – rom-com với những cãi vã, làm lành, sự ngọt ngào thường thấy; và lớp thứ hai – horror, nơi mọi cảm xúc được cụ thể hóa bằng biến dạng thân thể. Đây chính là điểm sáng khiến “Together” nổi bật trong rừng rom-com quen thuộc: Bộ phim biến điều ta luôn khao khát về tình yêu bất diệt, không rời xa thành cơn ác mộng.
Một phần sức nặng cảm xúc của Together đến từ việc Dave Franco và Alison Brie vốn là vợ chồng ngoài đời thực. Chất xúc tác giữa họ không cần gắng gượng: từng ánh nhìn, cử chỉ, lời thoại đều toát lên sự thân quen. Điều này khiến cả những phân đoạn ngọt ngào lẫn căng thẳng trong phim đều thuyết phục.
Alison Brie thể hiện nhân vật nữ chính với sự biến chuyển tinh tế: Từ dịu dàng, say mê cho đến hoang mang, sợ hãi khi tình yêu trở thành xiềng xích. Cô vừa là hiện thân của người phụ nữ lãng mạn, vừa là nạn nhân của ám ảnh chiếm hữu. Brie gợi nhớ đến những nhân vật nữ trong phim kinh dị thập niên 1980 – vừa yếu đuối, vừa quyết liệt.
Dave Franco lại mang đến sự bối rối của một người đàn ông yêu say đắm nhưng bất lực khi tình yêu vượt ngoài kiểm soát. Anh không bùng nổ về mặt cảm xúc như Brie, nhưng chính sự kiềm nén đó làm nhân vật anh thêm u ám. Nếu Brie là cơn sóng dữ, thì Franco là mặt biển sâu, nơi nỗi kinh hoàng ngấm ngầm lớn dần.
Trong “đoàn tàu cảm xúc” của “Together”, Brie rõ ràng là người cầm lái. Cô chiếm spotlight trong đa số phân đoạn, đưa người xem từ cao trào lãng mạn đến vực sâu kinh dị. Franco bổ trợ cho cô, và chính sự nhường nhịn này làm cho tổng thể cân bằng.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận vài khoảnh khắc trong phim hơi cường điệu. Một số đoạn thoại mang tính biểu tượng quá rõ, khiến khán giả cảm thấy tác giả đang “giảng triết” hơn là để nhân vật tự nhiên sống và yêu. Ngoài ra, cách phim đẩy yếu tố hình thể lên mức cực đoan đôi khi làm che mờ nội tâm nhân vật – khán giả ám ảnh bởi máu me nhiều hơn là bởi cảm xúc.
Bên cạnh sức hút, “Together” cũng mang theo những hạn chế. Kết phim, dù gây sốc, lại có phần khiên cưỡng. Các chi tiết siêu nhiên và biến dạng thân thể đôi lúc bị kéo dài, làm mất đi nhịp điệu cần thiết cho một rom-com (dù biến tấu). Phim vừa muốn là một phép ẩn dụ triết học, vừa muốn đảm bảo tính giải trí, khiến tổng thể đôi khi không liền mạch.
Không những thế, lối ẩn dụ của phim hơi lộ liễu. Việc so sánh tình yêu với ký sinh, hòa tan, dính chặt là thú vị, nhưng lặp đi lặp lại quá nhiều sẽ làm thông điệp mất đi sức nặng. Nếu tiết chế, Together có thể còn ám ảnh và tinh tế hơn.
Ngoài ra, phong cách quay cận cảnh quá nhiều đôi khi làm phim trở nên nặng nề. Thay vì tạo cảm giác ngột ngạt, một số phân đoạn lại vô tình gây mệt mỏi. Đây là cái bẫy thường thấy khi phim kinh dị muốn nhấn mạnh vào yếu tố thân thể mà quên đi nhịp điệu cảm xúc.
Tóm lại, “Together” không dễ xem, cũng không dành cho khán giả chỉ tìm đến rom-com để giải trí nhẹ nhàng. Phim là bản tình ca được viết bằng máu, thịt và cả những cơn co giật. Đạo diễn và hai diễn viên chính đã cùng nhau đặt ra một câu hỏi kinh điển nhưng chưa bao giờ cũ: Tình yêu là gì? Là sự kết hợp hoàn hảo hay là sự tan biến bản ngã? Câu trả lời của phim là một tiếng vọng vừa lãng mạn vừa ghê rợn: Tình yêu tuyệt đối có thể biến thành nỗi ám ảnh tuyệt đối.
Ở khía cạnh nghệ thuật, “Together” là một thử nghiệm táo bạo – pha trộn rom-com với body horror – dẫu chưa hoàn hảo, nhưng mở ra một cách nhìn khác về tình yêu. Thứ tình yêu không chỉ dính lẹo trong tim, mà còn dính lẹo trong từng thớ thịt, từng đường gân. Và đôi khi, khi ta nói “trọn đời bên nhau,” biết đâu đó lại là một cơn ác mộng sống động hơn cả.
MEN’S FOLIO, tạp chí quốc tế về thời trang và phong cách sống dành cho Quý Ông sành điệu, có bề dày hơn 25 năm kể từ ngày thành lập đầu tiên vào năm 1997 tại Singapore. Men’s Folio mang sứ mệnh quảng bá tài năng châu Á, cũng như xu hướng thời trang nổi bật nhất qua các mùa. Hiện ấn phẩm đã có mặt tại đa quốc gia, hoạt động mạnh mẽ ở các nước Đông Nam Á, và chính thức có mặt tại Việt Nam vào tháng 11/2020. Ấn phẩm Men’s Folio Vietnam hội tụ những bài viết tinh hoa, hình ảnh bắt mắt, giới thiệu những nhân vật danh tiếng của ngành công nghiệp thời trang và giải trí Việt Nam. Cùng cái nhìn tổng quan về xu hướng, thời trang và phong cách sống nổi bật nhất dành cho phái mạnh theo từng mùa/năm.
Copyright © 2024 Luxuo Media Vietnam. All Rights Reserved. Website Developed by Tony Toàn