Chơi ứng dụng hẹn hò mà gặp người quen, làm sao đây?
Lifestyle

Chơi ứng dụng hẹn hò mà gặp người quen, làm sao đây?

Chẳng biết từ bao giờ, ứng dụng hẹn hò cũng chẳng khác gì một nền tảng mạng xã hội, nơi người ta lên đó vì đủ mọi lý do: tìm người yêu, buôn bán đồ nhạy cảm, nghiên cứu hành vi xã hội, hay để tiêu khiển mỗi lần buồn chán. Đó là với người lạ thôi, còn nếu giả sử một ngày bạn bắt gặp người yêu mình trên ứng dụng hẹn hò, đó chắc chắn sẽ lại là câu chuyện khác.

Kì cục chưa kìa!

Thú thực tôi không phải là fan của các ứng dụng hẹn hò, bạn có thể gọi tôi là kẻ gàn dở cũng được, mà truyền thống cũng xong. Nhưng nhắc lại với bạn, tôi chưa bao giờ thích thú với ý tưởng gặp gỡ ai đó trên một app hẹn hò, nhưng sẽ chẳng bao giờ tôi từ chối ngồi nghe bạn bè mình buôn chuyện về kỉ niệm Tinder của họ. Một ngày, cô bạn tôi kêu ca cô nàng chán ngấy những câu mở đầu nhạt nhẽo lặp đi lặp lại. “Chào bạn/em/cô gái!”, rồi sau đó chắc chắn sẽ lại là một kịch bản định sẵn, nghề nghiệp, sở thích, tình trạng yêu đương, những đánh giá đoán định… “Suy cho cùng, cũng chẳng khác được! Chẳng ai ngay lập tức muốn tát thẳng vào màn hình điện thoại đối phương họ chỉ đang ngầm tiến đến một giao kèo cho một kì vọng nào đó: hoặc tình dục hoặc một mối quan hệ. Nhưng chuyện mò mẫm tìm hiểu xem đối phương có cùng một chí hướng với mình hay không cũng chẳng phải chuyện dễ như ăn kẹo,” cô bạn tôi kết luận.

Đúng là chẳng dễ như ăn kẹo. Và thẳng thắn mà nói thì một khi đã xác định mình sẽ hiện hữu trên ứng dụng hẹn hò cũng đồng nghĩa với việc bạn đã thoả hiệp với những đánh giá của kẻ xa lạ nào đó đang nhắn tin với mình. Sẽ chẳng ai viết vào phần bio của họ là họ đang kiếm tình một đêm. Cũng sẽ chẳng ai nói với bạn họ đang tìm tình yêu đích thực của đời mình. Cả hai viễn cảnh này đều nguy hiểm như nhau để ai đó chọn quẹt họ hay không. Rồi sau đó? Tôi tưởng tượng viễn cảnh ấy giống với một điệu tango, người kéo người đẩy, điệu đà và khôn khéo, miễn sao không tung ra quá nhiều để tránh người ta nghĩ bạn là người quá nghiêm túc, quá nhanh, quá nguy hiểm.

Trong lúc ngồi bóc tách câu chuyện bên trong ứng dụng hẹn hò cùng nhau, cô nàng mở một ứng dụng trên điện thoại mình, và giải thích trực quan cho tôi về những kiểu bio “kinh điển” chẳng khác nào cách người ta giải mật mã, sau mỗi câu giải thích là một lần quẹt trái thăng thừng, cho đến khi một gương mặt quen quen lướt qua trên màn hình. Chỉ mới hai ngày trước đó, một người bạn của tôi vừa giới thiệu anh bạn trai mới của cô nàng. Và giờ, anh ta đang mỉm cười trong tấm ảnh ở sân tennis trên màn hình điện thoại bạn tôi. Và vài giây sau đó, ngón tay ngu ngốc của tôi vô tình quẹt phải anh chàng. Vài giây tiếp theo, tôi nhận được thông báo anh chàng đã match, kèm với dòng tin nhắn mới tinh nhấp nháy trên màn hình. “Hi em!”

Tôi đã nghĩ đó là một trong những chuyện kì khôi nhất mình gặp phải. Và theo lý thuyết tôi chỉ vừa mới chế ra vài phút trước, thì đột nhiên từ một người xa lạ tôi chỉ gặp thoáng qua trong cuộc cafe, tay trong tay hạnh phúc với cô bạn mình, anh chàng trở thành một “study case” của rất nhiều drama có thể sẽ diễn ra sau đó. Tất cả phụ thuộc vào chuyện chúng tôi sẽ làm gì với lời chào chóng vánh của anh ta.

Nguyên lý bất định

Bắt gặp ai đó trên ứng dụng hẹn hò cũng giống như bạn bắt gặp một người đứng một mình trong quán bar nào đó. Có cả tỉ lý do người ta đi vào quán bar (để đi toilet nhờ chẳng hạn), nhưng khả năng cao là bạn sẽ chẳng bao giờ biết lý do của họ nếu như bạn không giao tiếp với họ. Đó là cái cớ của tôi khi cân nhắc có nên nhắn lại trả lời anh ta hay không, bất chấp việc cô bạn tôi thì chẳng muốn profile của cô nàng bị lôi vào chuyện vớ vẩn như vậy. Dù muốn hay không, tôi cũng đã là kẻ chẳng may bắt gặp anh ta, đồng nghĩa với việc dù muốn hay không, tôi vẫn đang nắm giữ trong tay một thứ thông tin có thể sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác tuỳ vào việc tôi sẽ làm gì với nó. Vấn đề ở đây là tôi cũng không thể xoá thứ thông tin đó ra khỏi mớ dữ liệu hỗn độn trong đầu mình.

Ứng dụng hẹn hò chưa bao giờ là một kiểu hội kín như cách nhiều người lầm tưởng, và nếu dựa theo thuật toán chỉ để tìm kiếm ai đó sống trong cùng một thành phố, chẳng có lý do gì để bạn chẳng một vài lần gặp “người quen”. Tôi chỉ biết được điều này khi cô bạn cùng nhà tôi kể chuyện đã từng có lần người yêu cũ của cô nàng quẹt phải một cô gái mà cô nàng từng quẹt. Nó chẳng khác gì cộng đồng, và cũng chẳng khó để chụp lại màn hình để chứng minh sự tồn tại của ai đó trong cộng đồng ấy. Và tôi nghĩ cũng chẳng ai dại gì mà nghĩ rằng việc mình lên ứng dụng hẹn hò khi đã có bạn gái hay mối quan hệ nghiêm túc là một bí mật bất khả chỉ có anh ta và những người anh ta trò chuyện mới biết. Hoặc anh chàng là kẻ ngớ ngẩn nhất quả đất. Hoặc anh chàng chẳng quan tâm. Đau đầu như nguyên lý bất định của nhà vật lý học người Đức Heisenberg. Đại để ta sẽ chẳng bao giờ biết được chính xác mọi thứ xảy ra vì sao và như thế nào. Những hoàn cảnh không được xác định. Anh ta có đang nghiên cứu hành vi con người, tìm bạn mới (đúng vậy, vẫn có những người dùng Tinder để tìm bạn, nhất là khi mới chuyển đến một thành phố), coi nó là trò tiêu khiển cho vui, thật sự muốn phản bội bạn tôi hay họ mới chia tay mà tôi chẳng biết… Ai mà biết được! Lại còn chuyện tôi có nên nói với cô nàng không và nói như thế nào? Tóm lại, hoá ra viễn cảnh gặp ai đó tôi biết trên ứng dụng hẹn hò lại chẳng giải trí như tôi tưởng.

CheatBuster

Chỉ cần vài từ khoá trên Google đủ để tôi nhận ra nhiều người trong một mối quan hệ coi ứng dụng hẹn hò như thể lời nguyền. Nếu ai đó gặp người yêu mình cũng từ đây, tất nhiên người ta có cơ sở để nghĩ rằng chẳng có cớ gì anh ta lại không thể lặp lại, nhất là trong một hiện thực chẳng quá xa vời khi cặp đôi không thể ở bên cạnh nhau hoặc phải yêu xa vì một lý do nào đó. Thấu hiểu nỗi lo đau đáu này, ứng dụng có tên CheatBuster xuất hiện như phép nhiệm màu với dòng quảng cáo 98% chính xác dù bạn chỉ cần nhập những thông tin rất cơ bản như tên, tuổi và địa điểm. Nhưng nếu không muốn mất tiền mua CheatBuster, người ta vẫn có khả năng phát hiện xem người yêu mình có ở trên ứng dụng hẹn hò nào đó hay không bằng những cách hoàn toàn miễn phí. Chúng nhan nhản khắp nơi, dài như một cuốn handbook mẹo vặt cuộc sống. Và có trí tuệ nhân tạo chứng giám, đúng là nếu không biết, chẳng ai có thể hình dung cuộc đi săn này lại đơn giản đến vậy.

Cách đầu tiên chính là cách tôi đã chẳng may làm trước đó, sử dụng profile của bạn mình. Tất nhiên bạn có thể chọn những tính năng cầu kì hơn (từ địa điểm cho đến độ tuổi) để thu hẹp lại số người cần tìm kiếm. Một trong số đó có thể chính là người họ cần tìm. Hoặc nếu không? Chúc mừng họ. Tôi mong bạn hãy chuẩn bị tinh thần cho cách thứ hai, vì nó đòi hỏi khả năng lần mò chẳng khác gì thám tử điều tra. Bạn cần phải tìm kiếm bằng số điện thoại và email của người yêu mình, ấn vào mục quên mật khẩu, chỉ từng ấy bước là đủ biết có một tài khoản như vậy tồn tại, hay đã từng tồn tại, hay vẫn còn đang hoạt động, nhưng tất nhiên cũng đừng ngạc nhiên nếu người yêu bạn nhận được thông báo quên mật khẩu. Dù bạn xài cách nào, tôi nghĩ cũng chẳng quan trọng bằng việc hãy tự hỏi mình vì sao mình phải tốn thời gian lần mò chỉ để chắc chắn bạn trai/bạn gái mình không có dấu hiệu phản bội trong tư tưởng. Hoặc bạn không tin họ, hoặc bạn dỗi việc muốn kiếm drama. Dù lý do có là gì, đây chắc chắn cũng sẽ không chỉ nằm lại ở một câu chuyện cười, và chẳng phải đó cũng là một kiểu tác động khác của những ứng dụng hẹn hò đến mối quan hệ hiện đại hay sao?

Nếu không có nó, tôi sẽ chẳng phải đắn đo dằn vặt vì chót quẹt phải anh chàng tennis, người yêu của bạn mình. Tôi ước mình có thể chỉ đơn giản nói với cô nàng, “ê này, tao thấy anh người yêu mày trên Tinder” rồi cứ thế để mặc họ. Tôi vẫn sẽ là bạn của bạn tôi và chuyện của họ có ra sao cũng chẳng liên quan gì đến tôi. Hoặc tôi sẽ mua cho cô nàng một tháng dùng thử CheatBuster. Ít ra lúc đó kẻ mang tin xấu sẽ không phải là tôi!

Bài: Vân Anh
 

Related Article