CeCe Trương và chiến thắng đầu tiên với “Phân Tâm 1 Chút”
Talent HubMusic & Film

CeCe Trương và chiến thắng đầu tiên với “Phân Tâm 1 Chút”

Tôi không chủ đích xoáy sâu vào việc CeCe Trương là con-của-ai, mà tôi muốn hiểu bạn với tư cách cá nhân. Bạn muốn phát triển màu nhạc thế nào, hướng đến hình tượng âm nhạc ra sao, thích hát là cầm mic lên hay có tham vọng nào cụ thể hơn chăng? Vì tôi tin mỗi lựa chọn theo đuổi đam mê của chúng ta đều được ra quyết định dựa trên những cân nhắc sống-còn, chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là trò chơi “truth or dare”.  

Chúc mừng bạn với sản phẩm âm nhạc “Phân Tâm 1 Chút”. Bạn có chia sẻ đây là sản phẩm mở đầu cho chuỗi dự án âm nhạc trong năm 2023. Bạn có thể chia sẻ nhiều hơn về kế hoạch của bạn trong năm nay không?

Cảm ơn bạn nhiều vì đã dõi theo hành trình âm nhạc của mình. Năm nay sẽ là năm mình tập trung ra mắt sản phẩm mới. Hai đến ba năm vừa qua, mình không hoạt động nhiều. Thú thật, mình cảm thấy đã phụ kỳ vọng của khán giả. Còn lý do thì có rất nhiều, phần vì mình chọn bài hát cũng kỹ, phần vì chưa có một team ưng ý cùng đồng hành. Nhưng sau “Phân Tâm 1 Chút”, mình đã có một đội ngũ có cùng tư duy, quan điểm, gu âm nhạc… nên mọi thứ sắp tới sẽ diễn ra trơn tru hơn.

Nhờ “Phân Tâm 1 Chút” mà mình tin vào khả năng viết nhạc của bản thân. Mình đã bất ngờ khi nhận được phản hồi tích cực từ người thân và bạn bè xung quanh, mọi người đều cho rằng bài này xứng đáng để phát hành, chớ lãng phí. Bạn biết không, mình viết rất nhiều, nhưng 100 bản vẫn hoàn bản nháp (cười). Ca từ của “Phân Tâm 1 Chút” không quá sâu sắc nhưng sự ra đời của nó là chiến thắng với mình. Những bài hát tiếp theo sẽ được ra mắt với dạng single, nếu mọi thứ thuận lợi hơn, mình sẽ phát hành một EP hoàn chỉnh. 2023 sẽ là một năm quyết liệt và máu lửa của mình, và hình ảnh sắp tới mình muốn “tô đậm” đó là một cô gái tràn đầy năng lượng, dù buồn hay vui.

Dù buồn hay vui cũng có thể bảo toàn năng lượng sao?

Bạn không nghe lầm đâu. Trong những đau khổ của mình cũng có những gợn sóng sự tích cực từ bên trong. Dù đó là một bài hát buồn, cách hát và cách xử lý của mình vẫn đem đến năng lượng nhằm lan toả thông điệp về sự chủ động trong việc sắp xếp đời mình, chấp nhận và yêu quý bản thân mình.

Nghe rất ấn tượng. Tôi muốn hỏi thêm một chút về tình yêu bạn dành cho tác phẩm đầu tay, cũng là viên gạch đầu tiên khai phá khả năng sáng tác, nó được thể hiện thế nào nhỉ?

Mình cưng sáng tác của mình đến mức… không dám áp KPI cho nó (cười). Nhờ vậy mà mình thoải mái quảng bá cho nó hơn, các chiến lược truyền thông cho nó cũng hiệu quả hơn so với các tác phẩm trước.

Không thiếu những bạn là “con nhà nòi” như CeCe Trương, bạn có bao giờ lăn tăn về chuyện bị so sánh không?

Mình thấy bình thường, không bận tâm về chuyện đó. Vốn dĩ mình là con gái của mẹ Cẩm Vân ba Khắc Triệu, là người của công chúng, không thể tránh được sự so sánh của khán giả đại chúng và truyền thông. Nhưng mình quan trọng chuyện phát triển bản thân hơn, mỗi người có cuộc chiến riêng, đủ mệt nhoài để có thể dành thêm năng lượng để hơn thua với ai. Có một sự thật là xuất phát điểm của mỗi người khác nhau, nên việc so sánh sẽ luôn luôn khập khiễng. Ba mẹ mình không hề có ý định cho con nối nghiệp, mãi cho tới khi mình hạ quyết tâm theo đuổi giấc mơ cho bằng được, thì ba mẹ mới buộc phải chấp thuận và nhào vô chỉ dạy.

Việc phát hành các single khá khiêm tốn không cho bạn nhiều lợi thế như các ca sĩ Gen Z khác, những người đang chắt chiu từng cơ hội.

Một trong những vấn đề lớn của mình là tài chính. Mọi người thường quả quyết là “con nhà nòi” luôn có một điểm tựa tốt là ba mẹ. Nhưng mình là người có lòng tự trọng cao và thích tận hưởng thành tựu do chính mình khổ cực phấn đấu. Những sản phẩm của mình đều do mình tự chi trả, nên mình không đủ điều kiện làm mọi thứ cùng lúc.

Nhưng bù lại trải nghiệm sân khấu của bạn rất đáng ngưỡng mộ, đâu là kỹ năng trình diễn bạn tự hào nhất?

Mình có khoảng 7 năm đứng trên sân khấu và nhờ đi diễn với mẹ nhiều nên mình có khả năng ứng biến tốt, đổi bài ở phút 89 và vẫn diễn mượt mà (cười). Ví dụ như lần đi diễn ở Bãi Đáp cách đây vài ngày, mình chuẩn bị 5 bài nhưng vì vài sự cố mà không thể diễn ca khúc mở màn. Lúc đó, ban nhạc đã chuẩn bị xong hết rồi, chỉ còn 2 phút nữa thôi là bước lên sân khấu. Bạn sản xuất liền gợi ý cho mình đổi bài khác. Mình bước lên diễn trong tâm thế không biết ban nhạc sẽ đánh nhạc kiểu gì, nhưng vẫn tuỳ cơ ứng biến tốt, và không ai phát hiện được bất kỳ sự bất ổn nào.

7 năm không phải là khoảng thời gian ngắn, có sự khác biệt về mặt cảm xúc nào giữa giai đoạn hát cho các sự kiện nhỏ đến trình diễn trên sân khấu chuyên nghiệp không?

Cảm xúc khác biệt có lẽ không quá nhiều vì mọi sự tập trung của mình đều dành cho âm nhạc. Tuy nhiên, có một điều đến nay không bao giờ thay đổi, đó là mình luôn hồi hộp mỗi khi đặt chân lên sân khấu. Mình nghĩ nếu mình dửng dưng thì có lẽ đam mê đã nguội.

Ngoài thử thách lớn nhất là có thể tiếp tục ca hát sau tai nạn nghiêm trọng, đâu là khó khăn lớn nhất với bạn trong quyết định theo đuổi âm nhạc?

Dù ba mẹ biết rất khó cản bước con gái theo đuổi giấc mơ nhưng để ba mẹ hoàn toàn đồng ý là một chuyện khó. Ngoài ra, việc mình cần vượt qua nỗi sợ của chính mình và nhất quán tư tưởng của bản thân cũng là một thử thách. Mình không thể nói thích hát là cầm mic lên. Mình cần hiểu rõ bản thân có đủ mạnh mẽ để đi đến tận cùng, đủ sức nuôi sống bản thân hay tạo nên những ảnh hưởng tích cực cho xã hội hay không. Đôi lúc, mình cũng hoài nghi bản thân, mình phát hiện mình có thể yêu và ghét chính mình vào một ngày bất kỳ nào đó. Nhưng không sao hết, vì quan điểm của mình là biến áp lực thành động lực, không làm được chuyện gì thì nỗ lực làm đến thành công mới thôi, chứ không buông xuôi.

Tham vọng của bạn trong âm nhạc trước nay vẫn nhất quán chứ?

Tham vọng ban đầu và duy nhất của mình là được-hát. Mình không nghĩ nhiều đến những chuyện bên lề như được mặc đẹp hay có nhiều ánh hào quang. Dần dà, mình cảm thấy được trở thành một nghệ sĩ là cả một sự may mắn, vì những chia sẻ của mình với truyền thông hay thông qua sản phẩm âm nhạc sẽ có tác động lớn đến công chúng. Do vậy, tham vọng hiện tại của mình là có thể lan toả nhiều điều tốt đẹp và giúp vực dậy tinh thần của những ai đang ở trong khoảnh khắc tăm tối nhất của họ, bằng âm nhạc.

Còn kỳ vọng từ những ngày đầu bước chân vào làng nhạc của bạn là gì? Đến nay bạn cảm thấy nó vẫn khả thi không?

Lúc còn ngây thơ, mình nghĩ là debut 3 năm thì có thể làm liveshow được rồi, thế mà bây giờ ngót nghét đã 2 năm rưỡi rồi. Giờ mình nghĩ thời gian 5 năm sẽ phù hợp hơn. Thật ra phong độ của mình không ổn định, do một số hạn chế về mặt sức khoẻ vì lần tai nạn và đã trải qua hai lần dương tính với Covid-19. Thế nên mình cần tập luyện nhiều hơn nữa mới đủ khả năng gánh cả show trên vai.

Ảnh: Tổng hợp
 

Related Article