“Toàn trí độc giả”: Lee Min Ho đuối sức, Jisoo nhạt nhòa

  • by Huyền My Trương
  • August 14, 2025

Chuyển thể từ webtoon đình đám từng có hơn 200 triệu lượt đọc, “Toàn trí độc giả” (Omniscient Reader’s Viewpoint) là cú đánh lớn của điện ảnh Hàn Quốc vào địa hạt phim giả tưởng hậu tận thế, nhưng đáng tiếc, bản điện ảnh lại khiến fan “ruột” hụt hẫng vì quá khác biệt với tinh thần nguyên tác.

(Bài viết có tiết lộ nội dung phim)

“Toàn trí độc giả” là tên gọi của một bộ web novel đình đám tại Hàn Quốc, sau đó được chuyển thể thành webtoon và nhanh chóng trở thành hiện tượng toàn châu Á. 

Câu chuyện xoay quanh Kim Dok-Ja – một nhân viên văn phòng bình thường nhưng lại là người duy nhất đọc trọn vẹn cuốn tiểu thuyết dài hơn 3.000 chương mang tên “Ba cách sinh tồn hậu tận thế”. Khi thế giới bỗng nhiên biến đổi theo nội dung của cuốn sách ấy, Dok-Ja bất ngờ trở thành người nắm giữ kiến thức duy nhất có thể cứu nhân loại khỏi thảm họa.

Trong bản điện ảnh, đạo diễn Kim Byung-Woo lựa chọn một cách tiếp cận trực diện và thị giác hoá cao độ, với phong cách hành động sinh tồn đầy kịch tính. Ahn Hyo Seop vào vai Kim Dok-Ja, trong khi Lee Min Ho thủ vai Yoo Joong-Hyuk – nhân vật chính trong nguyên tác tiểu thuyết, nay trở thành một “NPC sống” của thế giới thật. Dàn diễn viên quy tụ nhiều tên tuổi đình đám như Jisoo (BLACKPINK), Nana, Chae Soo Bin, Shin Seung Ho…

Kịch bản quá khác biệt nguyên tác

Ngay từ khi tung trailer, phim đã khiến fan nguyên tác “dậy sóng” khi nhiều tình tiết kinh điển không xuất hiện. Trên thực tế, bản điện ảnh này gần như chỉ sử dụng một vài tình huống khởi đầu từ tiểu thuyết gốc, sau đó tự viết lại toàn bộ mạch truyện theo hướng ngắn gọn, thị trường và dễ “tiêu hoá” hơn.

Phần hành động là điểm sáng dễ nhận ra. Đạo diễn Kim Byung-Woo từng thực hiện “The Terror Live” nên rất biết cách dàn dựng những khoảnh khắc căng thẳng. Các cảnh chiến đấu tay đôi, các “trận đánh boss” và đấu trường sinh tử đều có tính điện ảnh cao, gợi nhớ đến những trận combat trong game nhập vai Hàn Quốc như “Lost Ark” hay “Blade & Soul”. Giao diện HUD giả lập, các hiệu ứng kỹ năng và âm thanh đều được xử lý khá thuyết phục.

Tuy nhiên, thế giới hậu tận thế mà phim dựng lên lại thiếu chiều sâu. Phim không làm rõ cơ chế tồn tại của các “chòm sao bảo hộ”, vốn là nền tảng sức mạnh trong nguyên tác. Việc các nhân vật bỗng nhiên mạnh lên, biến hóa vũ khí hay sở hữu kỹ năng đặc biệt hoàn toàn không được giải thích rõ ràng. Với những ai chưa từng đọc truyện, đây là một “tấm màn mù mịt”, còn với fan “ruột”, đây là sự cắt xén đáng tiếc.

Một điểm trừ nữa là kỹ xảo và bối cảnh. Phim lạm dụng phông xanh trong phần lớn thời lượng, khiến thế giới hậu tận thế trở nên nhân tạo, thiếu sức nặng. Các đại cảnh chiến đấu hiếm hoi không có góc quay đủ rộng để tạo cảm giác hoành tráng. Thay vào đó, phim chọn góc máy cận, lia nhanh và cut liên tục khiến người xem khó cảm nhận được địa lý không gian và quy mô của mối đe dọa.

Diễn xuất không đồng đều

Ahn Hyo Seop  thể hiện tốt vai chính với biểu cảm gương mặt ổn định, tâm lý nhân vật phát triển theo hành trình. Trong khi đó, Lee Min Ho vào vai Yoo Joong-Hyuk, một trong những nhân vật được kỳ vọng nhất, lại gây thất vọng vì biểu cảm rập khuôn, thoại dàn trải và sự thiếu nội lực trong hành động. Đây là vai diễn đòi hỏi một “vị thần chiến đấu”, nhưng những gì Lee Min Ho thể hiện lại là một phiên bản “đẹp mã” nhưng thiếu khí chất.

Jisoo (BLACKPINK) có tạo hình đẹp mắt, phong thái mạnh mẽ, nhưng chỉ dừng ở đó. Cô gặp nhiều khó khăn khi phải nhả thoại tự nhiên hoặc thể hiện cảm xúc nội tâm. Đôi mắt của nhân vật Lee Ji-Hye trong truyện từng là biểu tượng của sự cô độc và trung thành, nhưng bản điện ảnh không truyền tải được điều này. Thậm chí, quyết định để nhân vật dùng súng thay vì kiếm như trong nguyên tác khiến nhiều fan ngán ngẩm vì đánh mất phong cách đặc trưng của nhân vật.

Thời lượng dành cho các nhân vật chính cũng bị phân bố thiếu cân bằng. Trong khi tuyến nhân vật phụ như Chae Soo Bin (vai Yoo Sang-Ah) hay Shin Seung Ho (vai Lee Hyun-Sung) chỉ được đưa lên như để lấp khoảng trống, thì lẽ ra phim nên mạnh dạn cắt bớt hoặc đưa họ vào phần tiếp theo. Thay vì cố “nhồi” quá nhiều tuyến truyện phụ, phim nên tập trung vào sự kết nối giữa Dok-Ja và Joong-Hyuk – mối quan hệ từng là linh hồn của nguyên tác.

Cái kết của phim để mở, cho thấy rõ tham vọng xây dựng franchise (loạt tác phẩm được xây dựng dựa trên cùng một thế giới) dài hơi, có thể là trilogy (bộ ba phim liên kết với nhau qua cốt truyện, nhân vật hoặc cùng thế giới điện ảnh) hoặc nhiều phần phụ. Tuy nhiên, với nền móng còn nhiều mâu thuẫn, cách kể chuyện gấp gáp và sự thiếu thống nhất trong tông giọng, khán giả có quyền nghi ngại về sức bật thật sự của dự án.

“Toàn trí độc giả” bản điện ảnh là một bước đi dũng cảm của điện ảnh Hàn khi tấn công thể loại fantasy survival (giả tưởng sinh tồn) vốn do Hollywood chiếm lĩnh. Nhưng sự khác biệt quá lớn với nguyên tác, cộng với lựa chọn dàn cast “nặng fan hơn chất” khiến phim chỉ thành công ở phần nhìn, nhưng thất bại khi chạm vào cảm xúc người xem. 

Với các fan trung thành, đây là một trải nghiệm khó trọn vẹn. Còn với khán giả mới, có lẽ đây chỉ là một chuyến phiêu lưu thị giác tạm được, nhưng chưa đủ sức lưu dấu.

Ảnh: Tổng hợp
Bài: Phúc Logic

library