Có lẽ là cả hai. Âm nhạc, với tôi, là một đặc ân. Suốt hơn 10 năm qua, tôi đã có cơ hội tạo ra những ca khúc mà đến giờ, khán giả vẫn yêu thích và bản thân tôi còn thấy rung động khi nghe lại. Đó là khoảng thời gian tôi được thoả mãn cái tôi nghệ sĩ và thăng hoa cảm xúc vì được làm điều mình thích. Nhưng khi thấy đủ rồi, tự nhiên tôi muốn chia sẻ niềm vui ấy với người khác, muốn họ cũng cảm nhận được những xúc cảm đó khi nghe nhạc của mình. Vì vậy, hiện tại, tôi bước sang một giai đoạn mới – mang đến những ca khúc có thể chạm sâu vào trái tim khán giả.
Với tôi, cuộc sống là một bữa tiệc hấp dẫn bởi có quá nhiều “vị” hay ho đang chờ được khám phá và nếm trải. Âm nhạc cũng vậy, sự phong phú về thể loại, cảm xúc, đề tài,… khiến tôi luôn muốn thử nghiệm. Ngoài ra, trong dự án lần này, tôi còn dám thử một điều mới hơn, đó là tạm rời khỏi việc kiểm soát mọi thứ.
Tôi học cách tin tưởng vào các nghệ sĩ khác như Hứa Kim Tuyền, TDK, DLight,… Họ sáng tác, còn tôi chỉ tập trung vào việc hát và truyền cảm xúc một cách tốt nhất có thể. Sự tin tưởng ấy chính là điều làm nên tổng thể mượt mà, trọn vẹn của sản phẩm.
Tôi cũng thay đổi rất nhiều trong quan điểm sống. Sau tour diễn, khi trở về Việt Nam, tôi có cảm giác hụt hẫng, chán nản với những gì mình đã biết, đã quen, đã làm. Rồi tôi bắt đầu xoay chuyển bằng một việc đơn giản – lái xe máy đi phượt. Không dùng bản đồ, tôi cứ chạy theo ánh mặt trời, thấy chỗ nào đẹp thì dừng lại ngắm, hít thở, uống nước. Tôi nhận ra rằng, vẻ đẹp của đất nước mình không nằm ở sự sang trọng hay hoành tráng, mà hiện diện qua sự gần gũi và tình cảm giữa người với người. Chẳng hạn khi tôi ghé quán nhỏ ăn hải sản ở Cần Giờ, mấy anh chị lọc tôm giúp tôi, tám chuyện như những người quen lâu năm, và tôi thấy được cả một thế giới mới lạ qua những lời kể mộc mạc đó.
Tôi từng sống ở Việt Nam hơn 10 năm, nhưng chợt nghĩ đến lúc bạn bè từ nước ngoài về, tôi lại không biết dẫn họ đi đâu chơi. Bởi tôi chưa từng thật sự khám phá quê hương mình. Trước đây, mỗi lần buồn tôi lại bay ra nước ngoài. Nhìn lại, tôi nhận ra đó không phải cách giải quyết mà chỉ là một kiểu chạy trốn. Còn bây giờ, tôi tự lái xe vi vu đến những vùng đất trong nước. Những trải nghiệm có được trong hành trình đó đã dạy tôi rằng: Điều quý giá nhất không nằm ở đâu xa, nó ẩn chứa trong sự chia sẻ, yêu thương và kết nối giữa con người với nhau. Nhờ phát hiện đó, tinh thần của tôi đã thay đổi rất nhiều.
“Kho Báu”, ca khúc mới của tôi, cũng mang chính tinh thần ấy. Một kho báu không quá lớn lao nhưng cất giấu những điều đã âm thầm đồng hành suốt nhiều năm với bất cứ ai: bạn bè, người thân, kí ức, hay những giai điệu được tạo nên từ yêu thương.
Trước đây, tôi dành nhiều sự tập trung cho phần bề ngoài của âm nhạc, tức là những gì khán giả nhìn thấy trên sân khấu phải toát ra năng lượng, phải nhảy sao cho cuốn, mặc thế nào cho nổi bật,… Nó vui, nó là một phần trong tôi – một người muốn khuấy động không khí, gắn kết mọi người để cùng “quẩy”. Tuy nhiên, phần nào đó, tôi cũng là người hay soi chiếu nội tâm, thích nghe và nói về những câu chuyện triết lý sống, chiêm nghiệm và tự vấn về những cảm xúc bên trong mình. Thế nhưng, tôi chưa bao giờ dám thể hiện mặt này qua âm nhạc.
Tôi cảm thấy khó trong việc mở lòng để cho người khác thấy những điểm yếu, những mong manh, tổn thương trong mình. Cho đến khi tôi học được rằng, nếu mình có thể đối thoại với nỗi đau, không chối bỏ mà thừa nhận nó tồn tại, thì đó mới là mạnh mẽ đúng nghĩa.
Hiện tại, tôi đang trong hành trình quay về với “đứa trẻ bên trong”. Tôi muốn sống gần với phần cốt lõi ấy nhiều hơn, muốn truyền cảm hứng cho người khác bằng sự trở về với bản thân, thay vì chỉ là những điều náo nhiệt bên ngoài. Tôi chưa biết chính xác hành trình này sẽ đưa mình đến đâu, nhưng tôi vẫn không ngừng cố gắng thay đổi, ít nhất là cho mọi người thấy qua sản phẩm mới “Kho Báu”.
Mỗi trải nghiệm đều có lý do tồn tại và nếu ta hiểu rõ vì sao mình bắt đầu, thì không điều gì có thể ngăn cản mình được. Sự thay đổi lần này của tôi không liên quan đến cột mốc 10 năm sự nghiệp. Tôi không hề nghĩ rằng: “À, đến cột mốc 10 năm rồi, phải thay đổi thôi”. Mà đơn giản là tôi cảm thấy sau rất nhiều thử nghiệm, đã đến lúc tôi nên đi vào sâu bên trong trái tim mình hơn, để từ đó có thể chạm vào trái tim người khác. Khi đã chọn thay đổi, tôi biết mình phải đầu tư khác đi. Công sức, thời gian, tiền bạc,… dù ít hay nhiều cũng được nhưng phải khác so với trước thì sự thay đổi mới diễn ra.
May mắn là, tôi có một ekip tuyệt vời luôn ở bên đồng hành. Nhờ họ, tôi không phải lo nghĩ quá nhiều về những thứ rối rắm xung quanh. Tôi chỉ cần toàn tâm toàn ý cho âm nhạc và hành trình nội tâm của mình. Với tôi, đó là điều rất đáng trân trọng, không chỉ vì sự chuyên nghiệp, mà còn vì tình cảm và tâm huyết mà mọi người đã đặt vào hành trình này cùng tôi.
Tôi chưa nói được quá nhiều về điều này, nhưng tôi cảm nhận rất rõ rằng ca khúc lần này có những phản hồi vô cùng tốt – phá kỷ lục streaming của chính tôi, lượng bình luận, chia sẻ cũng rất náo nhiệt. Rất nhiều nghệ sĩ, “anh tài” đã lan toả bài hát và dành cho tôi những lời chúc đầy yêu thương. Ngay cả trong buổi tiệc ra mắt, tôi cảm nhận được mọi người đến vì họ thật sự quý mến, muốn chúc mừng, muốn tạo nên một kỷ niệm đẹp cùng nhau.
Cảm xúc trong tôi là một sự biết ơn rất sâu sắc, khó có thể diễn tả hết bằng lời. Nhưng tôi mong những người đã đồng hành cùng tôi sẽ cảm nhận được điều đó, bằng chính âm nhạc và sự chân thành của tôi.
“Kho báu” có thể là bất cứ điều gì, tuỳ vào góc nhìn mỗi người. Đó có thể là một người từng yêu nhưng không thể cùng đồng hành, là ký ức đẹp với gia đình, bạn bè, hoặc đơn giản là một món đồ, một khoảnh khắc khiến mình hạnh phúc,… Tôi nghĩ cái hay của ca khúc ở chỗ nó không định nghĩa kho báu là gì, mà để cảm xúc tự dẫn đường. Tôi tin rằng ai cũng có một câu chuyện riêng với “kho báu” của mình. Và nếu bài hát này có thể giúp bạn chạm lại được điều đó thì với tôi, đó là một niềm vui rất lớn rồi.
Tôi nghĩ chúng ta sẽ xa rời chính mình khi để cho sự ganh tị, sân si, tham lam khiến ta quên mất mình muốn gì, cần gì. Xã hội có rất nhiều kỳ vọng đặt lên chúng ta. Đối với nghệ sĩ, họ luôn bị áp đặt về việc phải nổi tiếng, đông fan, có bản hit, kiếm được nhiều tiền,… Tôi cũng từng bị cuốn vào vòng xoáy “phải thế này, phải thế kia”, nhất là sau cuộc thi “Vietnam Idol”. Cảm giác được hàng triệu người biết đến, hàng trăm người xem mình biểu diễn trên sân khấu lớn, tất nhiên là tự hào. Nhưng rồi tôi nhận ra những kỳ vọng đó đều là sự lựa chọn. Nếu ta chọn chạy theo những hào quang đó thì sẽ mãi là phiên bản mà người khác muốn thấy, chứ không phải là chính mình.
Những con số tuy quan trọng nhưng không phải là lý do tôi làm nhạc. Ở thời điểm này, tôi chọn lắng nghe theo nguyện vọng của “đứa trẻ bên trong” xem nó thực sự hướng đến điều gì. Chẳng hạn như với “Kho Báu”, tôi không đặt mục tiêu ca khúc phải trở thành hit hay trào lưu. Tôi chỉ muốn gửi đến người nghe những giai điệu đẹp nhất mà mình có thể làm ra để dù biểu diễn trước bao nhiêu người, tôi vẫn sẽ hát và nhảy hết mình. Nếu làm được điều đó, với tôi, đó đã là hạnh phúc rồi.
Tôi nghĩ không có gì sai khi mình có tham vọng hay kỳ vọng, điều quan trọng là phải ý thức được cảm xúc của chính mình. Nếu rơi vào tổn thương, ta có hai cách: hoặc né tránh, hoặc đối diện. Mình không quyết định được cách mình sinh ra, nhưng có thể chọn cách đối diện với mọi chuyện. Tôi bị hen suyễn nên từng bị nói rằng sẽ không thể nhảy lâu hay hát khỏe. Tôi hoàn toàn có thể chọn việc từ bỏ nó, hoặc chọn luyện tập để vượt qua. Không có đúng sai, chỉ là lựa chọn cách nào để sống thật với mình.
Khi ta sống chậm lại, lắng nghe bản thân, hiểu rõ mình là ai, tại sao mình làm điều đó và quan sát được cả thế giới xung quanh,… thì khoảng cách giữa mình với chính mình sẽ dần được rút ngắn. Sống gần hay xa bản thân, cuối cùng cũng chỉ là một sự lựa chọn.
Tôi tìm kiếm bên trong nội tâm và học cách sống sao cho bản thân được hạnh phúc. Hành trình nào cũng sẽ có thử thách, khốn khó, nhưng cũng đi kèm với sức mạnh. Với tôi, mọi thứ xảy ra đều có lý do. Những nỗi đau từng trải qua là một phần cần thiết cho sự trưởng thành.
Mọi thứ ngoài kia đều vô thường, niềm vui hay nỗi buồn đến rồi cũng sẽ đi. Thứ ở lại lâu nhất và mãi mãi, có lẽ chỉ là tình yêu.
Từ nhỏ, tôi luôn mơ về một ngày nào đó được nổi tiếng, được đứng trên sân khấu biểu diễn trước thật nhiều người. Đó là một niềm tin, dù ngây thơ, nhưng rất thật. Và tôi nghĩ, đến giờ, tôi đã làm được điều đó. Nhờ nó, tôi lại càng tin vào việc ai cũng có một giấc mơ từng bị cười chê, ngô nghê nhưng nếu đủ tự tin và sức lì thì chúng ta đều có thể hiện thực hoá, theo cách của riêng mình.
MEN’S FOLIO, tạp chí quốc tế về thời trang và phong cách sống dành cho Quý Ông sành điệu, có bề dày hơn 25 năm kể từ ngày thành lập đầu tiên vào năm 1997 tại Singapore. Men’s Folio mang sứ mệnh quảng bá tài năng châu Á, cũng như xu hướng thời trang nổi bật nhất qua các mùa. Hiện ấn phẩm đã có mặt tại đa quốc gia, hoạt động mạnh mẽ ở các nước Đông Nam Á, và chính thức có mặt tại Việt Nam vào tháng 11/2020. Ấn phẩm Men’s Folio Vietnam hội tụ những bài viết tinh hoa, hình ảnh bắt mắt, giới thiệu những nhân vật danh tiếng của ngành công nghiệp thời trang và giải trí Việt Nam. Cùng cái nhìn tổng quan về xu hướng, thời trang và phong cách sống nổi bật nhất dành cho phái mạnh theo từng mùa/năm.
Copyright © 2024 Luxuo Media Vietnam. All Rights Reserved. Website Developed by Tony Toàn