Quang Tuấn: “Tư Đạp đến đúng thời điểm, cả về tuổi đời lẫn nội tâm” 

  • by Khanh Duyen
  • April 17, 2025

Có lẽ, “duyên phận” là từ khóa được đặt để vừa vặn nhất để giải mã hành trình Quang Tuấn đến với vai diễn Tư Đạp đầy thử thách trong dự án điện ảnh “Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối”. Vai diễn này đến với Quang Tuấn như một sự sắp đặt. Từ một nhân vật không được “đo ni đóng giày”, anh đã thể hiện xuất sắc hình ảnh người du kích kiên trung bất khuất, tình nghĩa thủy chung và tràn đầy lẽ sống, viết nên một cột mốc đáng nhớ trong sự nghiệp diễn xuất. 

Chào anh Quang Tuấn. Chúc mừng anh vừa ghi dấu thêm một vai diễn ấn tượng vào hành trình điện ảnh của mình! Anh từng chia sẻ bản thân thích vai Tư Đạp ngay khi đọc kịch bản. Điều gì trong nhân vật này đã đánh trúng trực giác của một diễn viên từng trải như anh? 

Chào độc giả Men’s Folio! Khi nhận vai Tư Đạp, tôi cảm nhận được đây sẽ là một trải nghiệm diễn xuất rất đặc biệt, có thể nói hiếm có trong những dự án mà tôi tham gia suốt nhiều năm qua. Thực tế, để thực hiện một dự án phim về chiến tranh như “Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối” là một bài toán khó đối với đạo diễn và nhà sản xuất. Vì thế, tôi cảm thấy mình rất may mắn và tự hào khi được là một phần của “Địa Đạo”. Và nhờ vai diễn Tư Đạp, hành trình làm nghề của tôi đã có thêm một cột mốc đáng nhớ.

Là một diễn viên đã tham gia nhiều thể loại lẫn vai diễn khác nhau, anh có nghĩ rằng việc hóa thân vào những nhân vật lịch sử như Tư Đạp đòi hỏi một trách nhiệm đặc biệt nào đó đối với khán giả và lịch sử không? Anh đã làm gì để đảm bảo rằng sự thể hiện của mình tôn trọng và phản ánh đúng tinh thần của những người anh hùng thực sự?​

Tôi cảm thấy lo lắng hơn là áp lực. Bởi đây là một nhân vật có thật trong lịch sử, tôi sợ rằng nếu mình thể hiện không tốt, không đúng tinh thần  sẽ gây ra những ý kiến trái chiều và làm chú Tô Văn Đực buồn lòng. Vì vậy, tôi đã tập trung cao độ và cố gắng hết sức để thể hiện vai Tư Đạp một cách tốt nhất trong khả năng của mình. 

Một điều may mắn là trước khi quay, tôi đã có cơ hội gặp gỡ và trò chuyện với chú Đực. Chú đã chỉ dạy cho tôi về tác phong, cách chế tạo bom và tinh thần du kích trong thời chiến. Chú có nói một câu khiến tôi vô cùng tâm đắc: “Làm gì thì làm, con phải giữ tinh thần lạc quan, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất”. Tôi thấy mình và chú Đực có một điểm chung là luôn giữ được tinh thần lạc quan. Có lẽ nhờ đó, tôi đã thể hiện vai diễn Tư Đạp tốt hơn ngoài mong đợi.

Được biết, nhân vật Tư Đạp được xây dựng hình ảnh từ nhân vật có thật. Vậy giữa một bên là chất liệu có sẵn từ đời thực, một bên là yêu cầu tạo nên một nhân vật điện ảnh hấp dẫn – anh đã cân bằng hai yếu tố đó như thế nào để không làm mất chất của người thật, nhưng vẫn khiến khán giả cảm được Tư Đạp như một nhân vật sống động trên màn ảnh?

Sở dĩ, nhân vật Tư Đạp đã sở hữu một sức hấp dẫn tự nhiên, dù là trong cuộc đời thực, hay kể cả lúc được chuyển thể lên màn ảnh. Bởi vì, chỉ cần đọc và tìm hiểu về những điều anh hùng Tô Văn Đực đã làm trong thời chiến, khán giả sẽ lập tức cảm thấy thú vị và tò mò. Điều đó tạo nên một bệ phóng vững chắc cho vai diễn Tư Đạp. Nhiệm vụ của tôi là khai thác và học hỏi một cách chính xác nhất từ những chia sẻ của chú Tô Văn Đực, biến những kỹ năng của chú thành của Tư Đạp. Và sau bao chông gai, tôi đã có thể thở phào nhẹ nhõm khi Tư Đạp “đời thực” dành lời khen cho Tư Đạp trong “Địa Đạo”.

Khán giả có thể nhìn thấy một Tư Đạp “khác người” trên màn ảnh, nhưng có lẽ chỉ diễn viên mới thực sự hiểu được bên trong nhân vật ấy có gì. Có cảm xúc nào anh không đưa được lên phim nhưng vẫn giữ lại cho riêng mình như một phần không thể thiếu trong hành trình hóa thân?

Mỗi khán giả sẽ có cảm nhận riêng về nhân vật, sẽ không ai giống ai. Với vai trò diễn viên, tôi tập trung vào việc bám sát kịch bản, nắm bắt ý đồ của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên và cố gắng thể hiện vai diễn Tư Đạp một cách chân thực nhất. Những cảm xúc và câu chuyện mà bản thân được nghe từ chú Tô Văn Đực, tôi đều cố gắng truyền tải vào nhân vật. Tuy nhiên, đạo diễn Bùi Thạc Chuyên cũng đã hư cấu thêm một số chi tiết để nhân vật Tư Đạp trên phim trở nên sinh động hơn, chứ không hoàn toàn giống với nguyên mẫu ngoài đời thực. Vì thế, tôi mong khán giả sẽ đón nhận vai diễn này với một góc nhìn cởi mở, đồng thời trân trọng những giá trị mà nhân vật mang lại.

Ở thể loại phim chiến tranh, người ta thường nhớ đến bom đạn và hy sinh, nhưng với Tư Đạp, dường như cảm xúc cá nhân lại có phần lấn át đi lý tưởng. Anh nghĩ sao về sự “mâu thuẫn” này?

Đó không hẳn là mâu thuẫn. Có thể khán giả thấy Tư Đạp hành động theo bản năng, nhưng tôi và đạo diễn Bùi Thạc Chuyên luôn hướng tới việc xây dựng một nhân vật có lý tưởng. Chỉ là cách thể hiện của Tư Đạp khác biệt hơn so với những người khác. 

Tư Đạp là một người lính du kích không được đào tạo bài bản, nhưng anh ấy có lòng yêu nước và sự sáng dạ. Anh ấy bám trụ lại địa đạo, chế tạo mìn gạt, đánh phá xe tăng, sẵn sàng lao ra nguy hiểm, tất cả đều vì mục tiêu bảo vệ đồng đội, bảo vệ đất nước. Thậm chí, những hành động “cá nhân” như bắn máy bay hay lượm nhôm từ bom xăng, đều xuất phát từ lý do sâu xa hơn. Tư Đạp muốn góp sức, muốn tìm cách hạn chế thương vong cho đồng đội, muốn chế tạo vũ khí để chống lại quân địch.

Còn phân cảnh tình cảm giữa Tư Đạp và Ba Hương, tôi nhận thấy đây là sự chân thực của con người trong chiến tranh. Họ cũng có hỉ nộ ái ố lẫn những khoảnh khắc yếu lòng. Đạo diễn Bùi Thạc Chuyên muốn tái hiện một lát cắt đời thường của cuộc sống trong địa đạo, nơi mà con người vẫn yêu thương, lạc quan và hy vọng ngay cả giữa bom đạn. 

Người ta thường nói tình yêu trong bom đạn như ngọn lửa nhỏ giữa cơn bão lớn: mỏng manh nhưng rực rỡ. Trên phim, Tư Đạp đã sống và yêu như thể đó là ngày cuối cùng. Anh nghĩ điều gì khiến tình cảm ấy không bị “rẻ rúng hóa” thành một chi tiết lãng mạn đơn thuần trong phim?

Tôi nghĩ điều quan trọng nhất là lý tưởng của hai con người ấy trong thời chiến. Họ đều là những người du kích, cũng mang những nỗi sợ, lo lắng, nhu cầu và tình yêu lứa đôi như bao người. Nhưng hoàn cảnh buộc họ phải đặt tất cả phía sau nhiệm vụ chiến đấu. Tình yêu trong hoàn cảnh đó không phải là sự ủy mị, mà trở thành nguồn động lực, là niềm tin để họ sống và chiến đấu. Nó như một bàn tay xoa dịu những tâm hồn đang gồng mình giữa bom đạn khốc liệt, như một hạt mầm sinh sôi nảy nở giữa mảnh đất khô cằn của chiến tranh. 

Phải chăng Tư Đạp là vai diễn đến đúng thời điểm – cả về mặt tuổi đời, lẫn những chất liệu nội tâm mà anh có thể dốc ra trọn vẹn cho nhân vật?

Đúng vậy!(cười). Sau khi trải qua nhiều vai diễn và sống qua nhiều cuộc đời khác nhau trên màn ảnh, tôi đã tích lũy được vốn sống phong phú hơn. Điều này giúp tôi có thể tận dụng những kinh nghiệm đó để hoàn thành vai diễn Tư Đạp một cách sống động nhất có thể. Lúc đầu, Tư Đạp được xây dựng là một chàng trai 25 tuổi, trẻ hơn so với tuổi thực của tôi. Nhưng sau đó, đạo diễn Bùi Thạc Chuyên đã quyết định nâng độ tuổi của nhân vật lên. Do vậy, tôi không còn cảm thấy ngại ngùng khi thể hiện những phân đoạn về tuổi tác của Tư Đạp trên phim nữa. Tôi thực sự biết ơn đạo diễn Bùi Thạc Chuyên vì đã tin tưởng giao vai diễn này cho tôi.

Sống trong một thời đại nhiều ánh sáng, anh nghĩ điều gì khiến “bóng tối” trong phim này vẫn có sức lay động với khán giả hôm nay?

Con người chúng ta vốn dĩ hay tò mò. Sống trong thời bình sẽ tò mò muốn biết cuộc sống thời chiến, sống trong ánh sáng sẽ muốn tìm hiểu bóng tối có gì. Nhưng sự tò mò với “Địa Đạo” tôi nghĩ là điều mỗi người dân Việt Nam cần có. Nó giúp chúng ta hiểu lịch sử dân tộc, để biết ông cha ta đã sống trong bóng tối gian khổ ấy như thế nào. Biết bao người dân đã ngã xuống, hy sinh khi tuổi đời còn rất trẻ để bảo vệ và mang đến hai chữ “hòa bình” hôm nay. Và đây cũng là điều khiến “bóng tối” ấy lay động và chạm được cảm xúc của khán giả.

Có những vai diễn là dấu mốc nghề nghiệp, nhưng cũng có những vai là ngã rẽ nội tâm. Với anh, Tư Đạp thuộc về vùng nào trong bản đồ làm nghề của Quang Tuấn?

Diễn xuất là một niềm đam mê cháy bỏng. Mỗi khi nhận được kịch bản, tôi luôn hào hứng với cơ hội được sống một cuộc đời khác, được trải nghiệm những cung bậc cảm xúc mới mẻ. Mỗi nhân vật đều có một thế giới nội tâm riêng, một câu chuyện để kể. Và nhiệm vụ của tôi là tìm kiếm những mảnh ghép cảm xúc phù hợp, những chi tiết đắt giá để tô vẽ cho nhân vật ấy trở nên sống động trên màn ảnh.

Tôi luôn đặt hết tâm huyết vào mỗi vai diễn, cố gắng thấu hiểu và truyền tải trọn vẹn tinh thần của nhân vật. Tuy nhiên, việc một vai diễn có trở thành dấu mốc trong sự nghiệp của mình hay không, điều đó không nằm trong tay tôi. Đó là sự đón nhận, sự đồng cảm và ủng hộ từ khán giả. Tình yêu thương của khán giả mới là thước đo giá trị thực sự của một người nghệ sĩ.

Trong bóng tối của địa đạo, sự sống và cái chết chỉ cách nhau một hơi thở. Với anh, đâu là “địa đạo” riêng trong hành trình làm nghề – nơi anh buộc phải đối mặt, không có lối tắt, để giữ mình sống với nghệ thuật?

Tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi luôn nhận được sự tin yêu và chỉ dạy từ các bậc tiền bối. Nhờ đó, tôi làm nghề với một tâm thế rất hồn nhiên và thoải mái. Nếu phải vẽ ra con đường sự nghiệp của mình, tôi sẽ vẽ một đường thẳng. Đó là con đường thẳng tiến về phía trước bằng sự nỗ lực, cố gắng, không ngừng học hỏi và kiên định với mọi lựa chọn và quyết định của bản thân. Chính những điều đó đã tạo nên một Quang Tuấn như ngày hôm nay. 

Trải nghiệm làm việc với đạo diễn Bùi Thạc Chuyên như thế nào? Anh Chuyên là kiểu lãnh đạo như thế nào trên phim trường? Những bài học nào Quang Tuấn đúc kết từ vị đạo diễn tài ba này? 

Anh Chuyên là một người rất tỉ mỉ và kỹ lưỡng trong công việc. Anh ấy luôn có những yêu cầu khắt khe đối với diễn viên, nhưng đồng thời cũng tạo điều kiện để diễn viên có thể tự do sáng tạo và phát huy khả năng của mình. Bên cạnh đó, anh ấy có khả năng bảo vệ quan điểm của mình một cách rất lý trí, song cũng luôn lắng nghe và tôn trọng ý kiến của ê-kíp. 

Trong suốt quá trình làm việc cùng anh, tôi đã học hỏi được rất nhiều điều, đặc biệt là khả năng chỉ đạo diễn xuất và khai thác sâu vào tâm lý nhân vật. Anh ấy luôn khuyến khích diễn viên tìm tòi và khám phá những khía cạnh ẩn sâu trong nhân vật, để từ đó thể hiện vai diễn một cách chân thật và “đời” nhất. Nhờ có sự hướng dẫn của anh Chuyên, tôi cảm thấy mình đã có thể đào sâu và thể hiện nhân vật Tư Đạp một cách trọn vẹn hơn.

Cảm ơn những chia sẻ thú vị của anh.

library