Gương mặt trang bìa SOOBIN – 10 năm thăng trầm, “vừa đủ” về mọi mặt

  • by Huyền My Trương
  • January 3, 2025

Trò chuyện với SOOBIN vào những ngày cuối năm 2024, thời điểm ghi lại cột mốc SOOBIN được vinh danh “Male Icon of the Year” tại “Male Icon Awards 2024”, SOOBIN gần như đã “lập trình” lại hình ảnh của anh trong hình dung của tôi. SOOBIN trưởng thành, bản lĩnh và quan trọng hơn là đã thoải mái hơn trong việc bộc lộ cảm xúc. Đó là hành trình của những vấp ngã, thăng hoa, kết nối, thử nghiệm. Mời bạn đọc bước vào thế giới của SOOBIN, nơi trải nghiệm âm nhạc và những chiêm nghiệm luân phiên bồi đắp cho nhau.

Nhân dịp này, nhìn lại hành trình hoạt động nghệ thuật của anh, những năm qua đã thai nghén và định hình nên một SOOBIN như thế nào?

Tôi đã trải qua một thời gian dài để có vừa đủ vấp ngã, vừa đủ thành công, vừa đủ cảm xúc thăng trầm trong âm nhạc để rồi sau quá trình “thai nghén” đó, tôi như được một lần nữa tái sinh với hình ảnh một SOOBIN rất khác. Không còn là chàng trai ballad, cũng không còn quá nhiều chất ngông của những ngày thăng hoa, bây giờ là một SOOBIN vừa đủ. Tôi đã tìm kiếm được âm nhạc phù hợp với mình sau quá trình thử nghiệm, và bây giờ đang tiếp tục theo đuổi nó nhưng đồng thời vẫn luôn tìm cách khai thác một cách phá cách để tạo ra những sản phẩm âm nhạc độc đáo hơn. Tôi cũng đã “đủ” hơn về mặt cảm xúc, biết cách chấp nhận nó và đối diện với nó, đó cũng là điều mà trước đây rất khó khăn với SOOBIN.

Mỗi thời điểm, SOOBIN tiếp nhận những thế giới âm nhạc khác nhau. Tôi có thể biết đó là những thế giới nào, qua những thời điểm cụ thể nào không?

Tôi đã được tiếp cận và trải nghiệm nhiều thế giới âm nhạc khác nhau, mỗi thời điểm mang đến những cảm hứng mới. Những ngày đầu, tôi bắt đầu với ballad – thể loại tôi cảm thấy rất gần gũi và phù hợp với cảm xúc của mình lúc ấy. Đó là thế giới âm nhạc nhẹ nhàng, sâu lắng, và cũng là nền tảng để tôi thể hiện khả năng ca hát. Trộm vía khi thử sức với ballad, tôi được đón nhận rất nhiều. Sau đó, tôi bắt đầu thử sức với các thể loại âm nhạc khác như pop, R&B và rap. Mỗi thể loại đều có một thế giới riêng, với những thử thách và cơ hội khác nhau. Đặc biệt, trong những năm gần đây, tôi thử nghiệm các dòng nhạc mang âm hưởng dân tộc, kết hợp với những yếu tố hiện đại, giúp tôi khai phá thêm khả năng sáng tạo của mình.

Mỗi lần đặt chân vào một thế giới âm nhạc, SOOBIN thường làm gì, để có thể “cảm” được nó và khai phá nguồn năng lượng của mình được tốt nhất?

SOOBIN sẽ làm mới lại cảm xúc và suy nghĩ. Muốn làm một cái gì mới thì mình sẽ phải cởi bỏ hết những cái cũ, tự xem mình là người mới đi học.

Mỗi thế giới âm nhạc sẽ có những ngách khác nhau, vì vậy SOOBIN không muốn mang tâm thế là một người đã biết nhiều về làm nhạc ở thế giới cũ và đem nó vào làm ở thế giới mới. Tôi cũng cần mở lòng hơn, vì cái gì mới cũng sẽ khó hơn so với những cái cũ, nhưng phải đón nhận nó thì mình mới “phá kén” được.

Sau khi đã có được tâm thế như vậy, tôi mới bắt đầu tìm hiểu về thế giới âm nhạc mới, sẽ nghe thật nhiều những bài nhạc trong thế giới này, phân tích xem điểm hay của những bài nhạc đó là gì, mình có thể học hỏi điều gì và cách điệu được điều gì.

Mùa hè năm nay của SOOBIN có hành trình “Anh trai vượt ngàn chông gai”. Dễ thấy một SOOBIN với rất nhiều sắc thái cảm xúc khác nhau. Những sự kết nối đã giúp anh giải phóng nhiều cảm xúc hơn?   

Đúng là như vậy. SOOBIN biết ơn mùa hè này vì đã có “Anh trai vượt ngàn chông gai”. Bản thân tôi trước đây phải một mình bước đi trên một hành trình, có nhiều lúc rất cô đơn. Vì vậy tôi cũng không có thói quen bộc lộ cảm xúc, dần dà nó khiến tôi khép mình rất nhiều. Tuy nhiên, nhờ vào khoảng thời gian ở ký túc xá, làm việc và kết nối với những anh em trong chương trình, tôi đã dần cởi mở hơn về mặt cảm xúc, cũng như thể hiện nhiều hơn việc mình đang cảm thấy thế nào. Nó không dừng lại ở giải phóng cảm xúc, mà còn giúp SOOBIN khai mở những giới hạn mới trong khả năng và tư duy âm nhạc.

Mỗi lần chinh phục một đỉnh núi, đó là cảm giác như thế nào, SOOBIN?

Gói gọn trong 2 từ là “đã” và “áp lực”. Cảm giác chinh phục được mục tiêu mình đặt ra, hay đạt được những cột mốc đỉnh cao trong sự nghiệp, cái cảm giác đầu tiên đến với SOOBIN là “Đã”. Nó là kiểu rất vui, rất hạnh phúc và trân trọng những nỗ lực mà mình đã “hết ga hết số” để làm. Nhưng sau cảm xúc đó, tôi bắt đầu có chút áp lực, áp lực về việc làm sao để chinh phục những ngọn núi cao hơn, làm sao để ngọn núi sau nó phải đặc biệt và khác lạ hơn ngọn núi trước.

Đâu là những giá trị nào mà anh mang lại cho giới mộ điệu?

Điều mà tôi muốn mang lại cho khán giả, nhiều nhất chắc là cảm xúc. Tôi tâm niệm một bài nhạc thành công là phải gợi được cảm xúc của người nghe. Một người nghệ sĩ thành công là một người có thể mang lại những cảm xúc lành mạnh khi khán giả tìm đến mình. Tôi luôn muốn mang lại cảm xúc cho giới mộ điệu, dù mình ra nhạc hay mình chia sẻ nói chuyện như thế này. SOOBIN muốn khán giả của mình nghe nhạc mình xong, họ sẽ tìm được những cảm xúc ở sâu bên trong họ, hoặc đơn giản là cảm thấy được thấu hiểu bởi âm nhạc của mình.

SOOBIN sinh ra trong một gia đình có truyền thống hoạt động nghệ thuật. Nhưng có lẽ sau khi nếm đủ thăng trầm của nghề này, SOOBIN được khai mở nhiều điều hơn. Nhân lúc này, anh suy nghĩ như thế nào về thời bố của mình?

Tôi rất ngưỡng mộ và trân trọng những gì bố đã dạy và truyền đạt cho mình trong âm nhạc. Thực sự, thế hệ của bố không giống như bây giờ, không có mạng Internet, không có các trào lưu để tiếp cận công chúng. SOOBIN rất ngưỡng mộ và kính trọng những gì bố đã làm để giữ gìn và phát triển nghề, văn hóa truyền thống trong điều kiện khó khăn như vậy. Thời điểm đó, nghệ sĩ như bố phải thực sự yêu nghề và kiên trì để tiếp tục duy trì sự nghiệp nghệ thuật, văn hoá cho đến hiện tại.

Tôi thiết nghĩ đến một độ tuổi nào đó, chúng ta sẽ nghĩ đến những điều mà trước nay mình chưa từng, nó như một khoảnh khắc của sự tỉnh thức. Tuổi 30, anh có trải qua vài khoảnh khắc như vậy không?

SOOBIN nghĩ là đã từng. Ngày còn trẻ, khi chưa cân bằng được mọi thứ, định hướng có phần chưa vững chắc sẽ dễ vấp phải những cảm xúc hay giai đoạn tiêu cực, điều này không thể tránh khỏi. Nhưng nhờ những lúc bị dồn vào thế bí mà bản thân lại tự trải nghiệm, tìm ra những lối đi mới để vươn lên. Tuổi 30, SOOBIN xem nó như cột mốc mà tại thời điểm đó, sự cố gắng vươn lên sẽ có kết quả, mình vấp ngã và đứng lên, đến một lúc mọi người dần đón nhận nhiều hơn. Tôi thấy rất trân trọng và biết ơn khi đứng trước khủng hoảng, mình đã không từ bỏ cơ hội. Ở tuổi 30, tôi đã nhìn thấy một SOOBIN trưởng thành, bản lĩnh hơn rất nhiều.

Có một cuộc “tranh đấu nội tâm” nào tồn tại trong tâm trí SOOBIN trong một thời gian dài không? Những lúc phải đưa ra một sự lựa chọn, giải quyết những hỗn độn trong tâm trí, SOOBIN thường làm gì?

Có chứ, SOOBIN nghĩ ai trong đời mà chả có lúc đấu tranh nội tâm. Với những người làm nghệ thuật, tôi nghĩ việc đó diễn ra thường xuyên, và ngay chính tôi cũng khá là “bay” (cười). Những lúc như vậy, tôi sẽ nghĩ đến tương lai. Tôi sẽ tưởng tượng ra nếu mình lựa chọn điều này thì mọi chuyện như thế nào và ngược lại. Khi tôi hình dung đích đến của từng lựa chọn, tôi sẽ đặt câu hỏi, liệu mình có thật sự cảm thấy thỏa mãn với kết quả như vậy không.

Quyết định nào có kết thỏa mãn nhất thì tôi sẽ lựa chọn, còn những kết quả dẫu có tốt hơn chăng nữa, tôi cũng không muốn quá tham lam.

Cảm ơn những chia sẻ của SOOBIN.

Creative Director: Khuất Năng Vĩnh

Photographer: Mạnh Bi 
Words: Huyền My Trương
Producer: Văn Minh Thư

Communication: Trân Nguyễn
Stylist: DADA 
MUA: Lâm Ngọc Minh (Mimi)

Hair Stylist: Dương Đăng Minh 

Photographer’s Assistant: Từ Triệu Tạp 

Production’s Assistant: Lê Minh Mẫn

Stylist’s Assistant: Miên

Set Designer: Nina Nguyễn Studio

Fashion: Louis Vuitton, The Tuxedo

library