MIN: “Bóng tối không còn đáng sợ nữa!”

  • by Huyền My Trương
  • October 29, 2025

Mỗi người chúng ta chào đời bằng một tiếng khóc thay vì nụ cười, như một ngầm nhắc nhở rằng cuộc đời sau này là ngọt ngạo và đắng cay song hành, đan vào nhau. Ngoại trừ đoạn kết đã được định sẵn nơi tuổi xế chiều, thì mọi thứ đều có thể được lựa chọn: Cách ta yêu, cách ta sống, cách ta hồi phục và cách ta đi qua những bóng tối sâu bên trong mình.

Ba năm qua kể từ album “50/50” đến “Dear Min”, tâm trạng của MIN đã xoay chuyển như thế nào? 

Có những điều trong ba năm qua khiến MIN buồn, MIN cảm thấy như không ai thật sự hiểu mình, dù có nói ra cũng khó có ai thấu hết câu chuyện bên trong. Và có lẽ chính sự cô đơn ấy khiến MIN tổn thương nhất. MIN thấy khó bộc lộ cảm xúc hay chia sẻ suy nghĩ ra bên ngoài. Gần như MIN không gặp gỡ ai, chỉ một vài người bạn thân lâu năm.

Nhưng cũng nhờ khoảng lặng đó, tôi học cách lắng nghe chính mình, chậm hơn và dịu dàng hơn. Đây là lần đầu MIN dám mở hết ngăn kéo cảm xúc của mình, không giấu giếm, không cố gắng vuốt ve tô hồng nỗi buồn bên trong. Mọi thứ trở nên thật hơn, mong manh hơn và cũng vì thế mà tôi cảm thấy mình mạnh mẽ hơn.

Tôi nghĩ mỗi giai đoạn trong đời đều giống như một cánh cửa nhỏ: Mở ra rồi khép lại một phần quá khứ. Giải thoát không đến từ việc quên đi, mà từ việc dám đối diện và với tôi là kể lại bằng âm nhạc. Khi làm được điều đó, bóng tối không còn đáng sợ nữa.

Sự mới mẻ không nhất thiết phải đến từ xu hướng, mà đến từ cách mình nhìn thế giới. Thế giới của MIN trước và sau “Dear Min” khác biệt như thế nào? Bạn cho rằng, điều gì đã chuyển hóa nội tâm của bạn?

Âm nhạc. Đó là nơi MIN có thể nói hộ nỗi lòng của chính mình. Việc thực hiện album mang đến không ít mệt mỏi, nhưng với tôi, đó cũng là một hành trình giải thoát. Trong từng ca khúc, tôi thấy mình đang hiện diện ở những thời điểm bản thân đang chịu nhiều tổn thương nhưng lần này là để buông bỏ, không còn trốn chạy hay sợ hãi khi đối diện.

Điều tôi mong khán giả cảm nhận qua album không chỉ là những câu chuyện về tình yêu, mà còn là hành trình của một người học cách tìm lại bình yên, khôi phục niềm tin và tiếp tục yêu – cả bản thân mình, lẫn cuộc sống này.

Ngoại trừ âm nhạc, nơi MIN sử dụng như một cuốn nhật ký để soi tỏ lòng mình, bạn đã làm lành với những tổn thương, những mối bận tâm của mình như thế nào?

Có lẽ là sự tĩnh lặng. Có những ngày MIN gần như không gặp ai, chỉ ở một mình, nấu ăn, làm nhạc, viết lách. Khoảng lặng ấy giúp MIN hiểu rằng, chữa lành không đến từ việc quên đi, mà từ việc dám đối diện. MIN muốn cảm ơn bản thân vì đã không bỏ cuộc, vì vẫn chọn sống tốt và tin rằng một ngày nào đó, mọi thứ rồi sẽ ổn.

“Loser” là lời thú nhận của một cô gái mắc kẹt trong bóng tối trầm cảm, luôn cảm thấy mình không xứng đáng. Tôi có thể hiểu đây là cách mà MIN đang thầm chia sẻ mình cũng từng trải qua tương tự như vậy không?

Có thể nói đúng là vậy. “Loser” không chỉ là câu chuyện của một cô gái trong bài hát, mà cũng là phần nào cảm xúc thật mà MIN từng trải qua, những lúc thấy mình nhỏ bé, không đủ tốt. MIN muốn chia sẻ điều đó một cách chân thật, để ai đang cảm thấy giống vậy biết rằng họ không cô đơn. Phần lyrics được MIN viết trong một chuyến đi Hàn Quốc, MIN đã lang thang ở đó suốt 3 tuần để gom đủ mood và viết lại những cảm xúc chất chứa bên trong

Biết bao nhiêu đau khổ trên thế gian này đều đến từ yêu và hận. Chúng ta nên có lòng yêu nhưng đừng quá cố chấp vì nó. MIN nghĩ sao về điều này?

MIN nghĩ rằng yêu không bao giờ là lỗi chỉ là đôi khi, trong tình yêu, người ta quên mất chính mình. Khi yêu trở thành sự cố chấp, ta đánh mất bản thân trong nỗ lực giữ lấy một điều đã không còn thuộc về mình. Tình yêu đẹp nhất, với MIN, là khi cả hai vẫn có thể là chính mình mà vẫn muốn ở bên nhau. Còn nếu phải đánh đổi chính mình để giữ một người khác, thì đó không còn là yêu, mà là sợ hãi.

“Dear Min” không đến từ “một kế hoạch hoàn hảo”, mà từ “những khoảnh khắc thành thật với chính mình”. MIN có nghĩ sự “thành thật” là yếu tố khó nhất trong quá trình sáng tạo không?

MIN nghĩ như thế. Vì thành thật là hành trình phải đối diện với vô vàn góc khuất xù xì bên trong mình, giống như đang bóc từng lớp vỏ hành tây, mỗi lớp đều khiến người ta cay mắt. Nhưng chỉ khi dám để nỗi đau lên tiếng, âm nhạc mới trở nên chân thật hơn và đẹp hơn.

Visual stage với hình ảnh trái “tim mái vòm”. Khi đứng dưới trái tim đó, dường như MIN đang thản nhiên đi sâu vào giữa những nỗi đau?

Đó là cảm giác bình thản và an toàn. Vì khi hoàn thành “Dear Min, MIN đã sắp xếp lại mọi cảm xúc trong mình một cách gọn gàng rồi.

Trái tim trong “Dear Min” vừa là nơi trú ẩn vừa là nơi để đối diện. Nếu trái tim biết nói, nó sẽ kể gì về MIN ở thời điểm này?

“Cảm ơn bạn vì đã không bỏ cuộc. Tôi biết bạn đã cố gắng rất nhiều, chỉ để tiếp tục sống, tiếp tục tin rằng một ngày nào đó mọi thứ sẽ ổn. Ước gì khi ấy bạn biết rằng: Bạn vốn dĩ đã xứng đáng được yêu, không cần phải trở nên tốt hơn hay gồng mình thêm nữa. Rồi sẽ đến lúc bạn hiểu, tất cả những điều từng khiến bạn đau, thật ra đang dẫn bạn đến một nơi, nơi bạn có thể nhìn lại và mỉm cười về mọi thứ.”

MIN gọi “Dear Min” là một thế giới trọn vẹn nơi từng chi tiết, ánh sáng, nhịp thở đều mang dấu vết của cảm xúc thật. Bạn có xem việc kiến tạo thế giới đó như một cách “sắp đặt lại” những mảnh cảm xúc rời rạc trong mình không?

Chính xác là như vậy. “Dear Min” là nơi MIN gom lại từng mảnh nhỏ của mình: những giọt nước mắt, những nụ cười, những đêm cô đơn và cả những ngày tự do, để sắp lại thành một bức tranh hoàn chỉnh. Với MIN, làm album này giống như dọn lại căn phòng trong tim. Mỗi bài hát là một món đồ cũ được phủi bụi, được đặt đúng chỗ và nhờ vậy, MIN có thể bước vào căn phòng đó mà không còn bất kỳ sự e sợ nào nữa.

Nếu được đi lạc trong thế giới của “Dear Min”, MIN sẽ gặp lại phiên bản nào của chính mình đầu tiên?

Phiên bản của năm 2022, đó là một cô gái dũng cảm đối diện với những xước xát trong lòng. Nếu không có cô ấy, sẽ không có MIN của hôm nay – người đủ bình tâm để viết một bức thư hoàn chỉnh, gửi cho chính mình, bằng âm nhạc.

Có giai đoạn nào bạn mất kết nối với chính mình không? Điều đó đã ảnh hưởng hoặc mang lại trải nghiệm thế nào?

Có chứ. Có lúc MIN mải chạy theo công việc, theo những “mục tiêu đúng đắn”, đến mức quên mất cảm xúc thật của mình. Khi nhận ra điều đó, MIN bắt đầu cho phép bản thân được yếu đuối, được nghỉ ngơi và được im lặng. Hóa ra, kết nối với chính mình không phải là khi ta mạnh mẽ nhất, mà là khi ta đủ can đảm để thành thật với mọi điều đang diễn ra bên trong.

Hiện tại, MIN đã buông bỏ được những gì và đang hướng đến những gì?

MIN đã buông bỏ kỳ vọng rằng mình phải luôn mạnh mẽ, phải luôn tỏa sáng, phải luôn “đúng”. Giờ đây, MIN chỉ muốn được thật với cảm xúc của mình dù là vui hay buồn. MIN hướng đến sự bình yên và tự do trong tâm trí, tin rằng mình đủ an toàn để đi qua những ngày tăm tối.

Trước đây, MIN thường hát để chia sẻ với người khác. Còn bây giờ, MIN hát để trò chuyện với chính mình. Nếu âm nhạc cũ tràn đầy năng lượng và màu sắc, thì lần này nó lặng hơn, sâu hơn và trưởng thành hơn. MIN mong người nghe cảm nhận được một phần con người thật của mình trong đó: không chỉ là một nghệ sĩ, mà là một người đang học cách sống, cách tha thứ và cách yêu lại từ đầu.

Cảm ơn những chia sẻ của MIN.

library