Giữa làn sóng bất an kinh tế hậu đại dịch, khi sở hữu một mái nhà không còn là điều hiển nhiên mà trở thành lý tưởng xa xỉ, “84m²” (tựa gốc: Wall to Wall) xuất hiện như một bản bi ca của đô thị hiện đại.
Phim theo chân Noh Woo-sung (Kang Ha-neul), một nhân viên văn phòng sống trong tham vọng “vươn lên” bằng cách mua một căn hộ cao cấp 84m² – con số tượng trưng cho giấc mơ an cư của hàng triệu người châu Á.
Nhưng thay vì sự yên ổn và tự do, Woo-sung dần chìm trong những âm thanh lạ, xung đột ngầm và cả áp lực tài chính đè nặng. Anh bị đổ lỗi là nguồn gốc gây tiếng ồn trong tòa nhà, dính vào những cuộc tranh cãi vô hình và trở thành đối tượng bị cô lập bởi chính cộng đồng mà anh hằng mơ ước được gia nhập.
Ngay từ những cảnh đầu tiên, phim xây dựng không khí với sự tiết chế về hình ảnh và âm thanh – một dạng ám chỉ rằng thảm họa không phải là những cú sốc bề nổi, mà chính là sự rạn nứt nhỏ nhặt trong đời sống thường nhật, tích tụ dần đến mức bóp nghẹt tinh thần con người.
Không giống như nhiều phim thriller Hàn Quốc gần đây theo mô-típ tội ác – trừng phạt, “84m²” đặt toàn bộ “địa ngục” trong một không gian tưởng như lý tưởng.
Căn hộ mà Woo-sung sở hữu là biểu tượng của “giấc mơ Hàn Quốc”: hiện đại, kín đáo, tiện nghi. Nhưng khi máy quay dần dần thu hẹp khung hình, những bức tường trắng trở nên lạnh lẽo, và từng âm thanh nhỏ vang vọng đến mức mất kiểm soát. Đó cũng là lúc người xem hiểu rằng sự khang trang vật chất không bao giờ đủ để đổi lấy an yên tâm lý.
Việc mua nhà trong phim không đơn thuần là nhu cầu, mà là sự chọn lựa chiến lược để bước vào một tầng lớp mới. Woo-sung không nghèo, nhưng anh muốn “thoát khỏi” những ồn ã cấp thấp để tiếp cận một môi trường sống yên tĩnh hơn – thứ yên tĩnh giả tạo được định giá bằng khoản nợ thế chấp khổng lồ. Nhưng trái với kỳ vọng, điều anh nhận lại là sự rình rập, kỳ thị và căng thẳng xã hội.
“84m²” không đặt câu hỏi trực diện về bất công giai cấp, nhưng lại liên tục “gợi mở” bằng hình ảnh: Những hàng xóm cười nói trước mặt nhưng phán xét sau lưng, tầng trên và tầng dưới đấu tố nhau, thay vì ngồi lại tìm ra tiếng nói chung, và cả những lời đồn đại nặc danh mang đầy tính thị phi. Tòa chung cư, về bản chất, không phải một cộng đồng, mà là một xã hội thu nhỏ, nơi mỗi người trốn vào không gian của mình và không ai thực sự lắng nghe ai.
Wall to Wall Kang Ha-neul as No Woo-sung in Wall to Wall. Cr. Young-Uk Jeon/Netlix © 2025
Câu chuyện về lãi suất vay 18%, thị trường bất động sản biến động và áp lực nợ nhà dù bị cường điệu hóa, lại không hề xa vời với thực tế Hàn Quốc hậu khủng hoảng tài chính 2022 – 2023. Đây là bộ phim lấy bối cảnh hiện đại nhưng mang tinh thần hậu tận thế: Không có thảm họa thiên nhiên hay zombie, chỉ có sự tan rã của con người từ bên trong.
Về mặt âm thanh và hình ảnh, phim duy trì được chất thriller ngột ngạt nhờ cách xử lý tinh tế: Từ những tiếng động rất nhỏ như tiếng rỉ nước, bước chân lạ, tiếng vật thể kéo lê… đến lối dựng cảnh đảo nghịch, lặp lại hoặc bất thường, khiến người xem liên tục mất phương hướng. Tâm lý người xem bị dẫn dắt không bằng cú twist, mà bằng cảm giác mất kiểm soát, gây ức chế lâu dài.
Sau vai diễn bị nhiều khán giả “ghét” trong Squid Game, Kang Ha-neul tái xuất để chứng minh bản thân có thể diễn được đa dạng vai. Anh không đóng vai một “nạn nhân” đơn thuần, mà thể hiện một người đàn ông mang nhiều lớp tính cách: có tham vọng, có khao khát yên ổn, nhưng cũng có cả sự yếu mềm và bất an rất người. Cách anh dần chuyển biến từ hào hứng đến nghi ngờ, từ nghi ngờ sang mất kiểm soát, rồi trượt dốc trong cơn hoảng loạn, tất cả được thể hiện bằng biểu cảm nội tâm hơn là đối thoại hay hành động.
Tuy nhiên, từ giữa phim trở đi, kịch bản có dấu hiệu trật nhịp. Thay vì tiếp tục bám sát hiện thực xã hội và phân tích tâm lý nhân vật, phim chuyển hướng sang yếu tố trinh thám và hành động – một cú ngoặt không được chuẩn bị kỹ lưỡng. Nhiều tình tiết diễn ra đột ngột, thiếu logic nội tại. Các nhân vật phụ như Jin-ho và Eun-hwa trở thành những “công cụ dẫn chuyện” hơn là cá thể thực sự có chiều sâu, dẫn đến cảm giác mất kết nối và gượng gạo.
Có thể nói, điều khiến “84m²” nổi bật không nằm ở kịch bản hoàn chỉnh, mà là ở cách tác phẩm gợi mở một cơn bất an thời đại. Trong ba ngày đầu phát hành, phim nhanh chóng vươn lên top 3 toàn cầu trên Netflix mảng không nói tiếng Anh, chứng minh sức hút không nằm ở yếu tố thương mại, mà ở chỗ chạm trúng nỗi lo phổ quát: “Liệu mình có đủ khả năng mua một căn nhà và sống đúng nghĩa trong đó?”
“84m²” là một phim không dễ xem, thậm chí dễ gây tranh cãi vì sự thiếu nhất quán ở nửa sau và việc không “giải quyết” rõ ràng các vấn đề mà phim đặt ra. Nhưng cũng chính sự thiếu trọn vẹn đó khiến phim đáng để suy ngẫm: Khi chúng ta đánh đổi tự do cá nhân để chạy theo giấc mơ sở hữu, cái giá thật sự có thể không nằm ở tiền, mà ở sự mất kết nối, hoang mang hiện sinh và cảm giác không còn được sống trong chính không gian của mình.
Dù chưa phải một tác phẩm hoàn hảo, “84m²” vẫn là một minh chứng cho cách điện ảnh Hàn Quốc không ngừng thử nghiệm với các nỗi đau thời đại – âm thầm, rối rắm và đầy mùi bức bối của những bức tường trắng kín gió.
MEN’S FOLIO, tạp chí quốc tế về thời trang và phong cách sống dành cho Quý Ông sành điệu, có bề dày hơn 25 năm kể từ ngày thành lập đầu tiên vào năm 1997 tại Singapore. Men’s Folio mang sứ mệnh quảng bá tài năng châu Á, cũng như xu hướng thời trang nổi bật nhất qua các mùa. Hiện ấn phẩm đã có mặt tại đa quốc gia, hoạt động mạnh mẽ ở các nước Đông Nam Á, và chính thức có mặt tại Việt Nam vào tháng 11/2020. Ấn phẩm Men’s Folio Vietnam hội tụ những bài viết tinh hoa, hình ảnh bắt mắt, giới thiệu những nhân vật danh tiếng của ngành công nghiệp thời trang và giải trí Việt Nam. Cùng cái nhìn tổng quan về xu hướng, thời trang và phong cách sống nổi bật nhất dành cho phái mạnh theo từng mùa/năm.
Copyright © 2024 Luxuo Media Vietnam. All Rights Reserved. Website Developed by Tony Toàn